Đương nhiên là Mạnh Tô Cầm tin.
Nếu Lục Quốc Trung đồng ý xử lý sạch sẽ trong nhà,  thì nhất định sẽ .
Bà  vẫn  chút hiểu   , chuyện khác thì  , nhưng chuyện ông  đồng ý thì chắc chắn sẽ .
Vấn đề lớn nhất giải quyết, hai  con đều vui vẻ.
Mạnh Phất Yên  Cố Đình Chi còn ở bên cạnh,  kéo  : "Mẹ,  cứ chậm rãi xem  ạ, đúng , lá thư của Vân Ký là gửi cho con."
Bên trong còn kèm một lá thư Mạnh Vân Ký  cho cô, đứa bé  còn    còn sống, nhận  thư của chị khỏi   vui vẻ cỡ nào, đương nhiên là chỉ  thư cho mỗi Mạnh Phất Yên.
Mạnh Phất Yên kéo Cố Đình Chi lên lầu, đóng cửa ,  thư của Mạnh Vân Ký .
Cố Đình Chi ở bên cạnh oán trách, lâu như   gặp trở về còn   lơ.
Đợi Mạnh Phất Yên  thư xong,   an tĩnh đợi bên cạnh  mặt còn  chút oán trách, cô  :
"Em  cho  một tin tức ,    ?"
Cố Đình Chi dấy lên tinh thần: "Tin tức  gì?"
Mạnh Phất Yên tới gần ,   mặt , đôi tay ôm lấy eo ,   ngoài nhiều ngày như , chắc chắn là  vất vả, cảm thấy cả  đều gầy .
"Em  thể ở  với ,  sẽ trở về trông Vân Ký."
DTV
Cố Đình Chi ngây ngốc, kinh ngạc vui mừng hiện rõ  mặt: "Thật ư? Hai  con bàn bạc xong  ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Vâng,  sớm bàn bạc xong! Chẳng qua vẫn luôn đợi tin tức trong nước mà thôi, hiện giờ  trở về  lẽ sẽ   nguy hiểm gì, đương nhiên là  sẽ trở về!"
Cố Đình Chi  nghi ngờ: "Đợi tin tức gì cơ? Lá thư   ư?"
"Ừm, chính là lá thư  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-320.html.]
Trên mặt   chút mệt mỏi, tóc đều  bóng dầu,   bôn ba bên ngoài lâu lắm, Mạnh Phất Yên  chút đau lòng :
"Anh mệt  c.h.ế.t  đúng ? Đi tắm rửa , em gội đầu cho ,  chậm rãi  cho  ."
Cố Đình Chi cởi áo khoác,  xả nước tắm , Mạnh Phất Yên đến tủ quần áo lấy đồ ngủ cho .
Nước tắm xả xong, Cố Đình Chi  trong nước ấm, mệt mỏi cả  tiêu tán   ít.
Mạnh Phất Yên  bên cạnh bồn tắm, vòi hoa sen xối tóc của , cô lấy ít dầu gội đầu xoa một lát, bọt biển lập tức xuất hiện.
Lúc  ở bộ đội, tóc của  vẫn luôn  ngắn, hiện giờ tạm thời rời , tóc thật sự dài hơn  ít, ngụy trang  mặt xóa , lộ  gương mặt vốn  của .
Ngón tay non mịn luồn qua mái tóc đen dày, mát xa da đầu, Cố Đình Chi dựa  bên cạnh bồn tắm, thoải mái đến mức híp mắt.
"Vừa  em   gì với ?"
Mạnh Phất Yên   thoải mái đến híp mắt,  chậm rãi :
"Cũng   chuyện lớn gì,  chỉ cần  rằng, em sẽ ở  bên cạnh , là đủ! Bên Vân Ký  sẽ về nước, em ở bên   học,   cùng  trở về."
Cố Đình Chi thật sự  vui: "Thật  quá, đúng ,  em trở về sẽ   nguy hiểm ? Lúc    đều nghĩ bà   qua đời,  cần  sắp xếp ?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu: "Không cần, sẽ   sắp xếp."
"Hửm?" Cố Đình Chi cảm thấy  kỳ lạ: "Ai cơ? Gia chủ Lục gia ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Ừm, khi  em còn trẻ từng  chút giao tình với bác cả Lục gia, hơn nữa Mạnh gia vốn  quan hệ  với Lục gia, chẳng qua kẻ thù của  em chính là vợ của bác cả Lục. Nếu chuyện   giải quyết, bác cả Lục  lên tiếng, em thật sự  yên tâm để  em trở về. Người phụ nữ   khó đối phó,   em  chết, chắc chắn còn  tay."
"Nhà  đẻ bà    thế lực, hiện giờ còn  thể nương theo quyền thế của Lục gia,  em trở về chắc chắn sẽ  đấu  bà . Bác cả gửi thư  chuyện  bác  sẽ giải quyết,  thì  em sẽ  ! Đợi  em dưỡng xong, thì  thể trở về."
Cố Đình Chi cau mày,   kẻ thù của Mạnh Phất Yên là ai, kiếp  Mạnh Phất Yên vẫn luôn bận rộn báo thù.
Chẳng qua thế lực của vị  quá mạnh, thế lực nhà  đẻ  yếu, hơn nữa    phát triển, quan trọng là gả cho Lục Quốc Trung,  bình thường thật sự khó lay động.