Từ Chấn Nghĩa, chính là em trai của Từ Ái Hoa, là vị  nước ngoài du học xong vẫn luôn  về nước.
Thực  Từ Ái Hoa là  họ của Mạnh Tô Cầm, Mạnh Phất Yên nên gọi là , nhưng vì Từ Ái Hoa tạm thời   quan hệ với Mạnh gia, cho nên lúc  ở thành phố Thường Ninh, cô vẫn luôn gọi là chú,  thành thói quen.
Mạnh Tô Cầm trầm ngâm :
"Chắc chắn là   một tiếng, nhưng mà chú con  bên nghiên cứu, là thư sinh,  đoán chú con cũng   con đường giúp đỡ, còn cần tự chúng   tay."
Nghĩ tới  , trong lòng Mạnh Phất Yên  lo lắng.
Bởi vì đời    cô cũng  gặp  , thậm chí   đám Mạnh Duy Quang về nước đầu tư, cũng  từng nhắc tới ông .
Cô còn đặc biệt hỏi qua, Mạnh gia đáp  cô là ông  qua đời trong một  ngoài ý , nhưng mà hiện giờ Từ Chấn Nghĩa còn sống.
Cô cũng   đời  Từ Chấn Nghĩa là gặp nguy hiểm gì, cũng   ông  c.h.ế.t khi nào, càng   rốt cuộc là ông  tử vong ngoài ý ,  là  Mạnh gia và Tô gia hại chết.
Lúc  nếu ông   chết,  thì cô  nghĩ cách cứu.
"Chú út Từ là văn nhân, cũng là một nhân tài, loại   nếu về nước, sẽ  trợ giúp đối với quốc gia. Chẳng qua con cũng  chắc chắn  như chú út Từ trở về, đối với chú Từ Ái Hoa là trợ giúp  tai nạn."
Mạnh Tô Cầm thở dài, bà  cũng  chắc chắn.
"Đợi Đình Chi trở về, con hỏi   thử xem."
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng ạ!"
Chuyện Mạnh gia xem như tạm thời giải quyết, cơ thể của Mạnh Tô Cầm dần khôi phục,  thể bắt đầu  việc.
Tuy hai nhà  đều  tìm bà  hợp tác, nhưng bà   còn là   bệnh  thể tùy ý khống chế, hiện giờ  đám Trần Anh ở bên, Mạnh gia và Tô gia chỉ  thể trơ mắt .
Mà Cố Đình Chi, càng ngày càng bận hơn.
Nội địa, biên giới phương nam.
Cố Đình Chi tự  dẫn một đám  đến Cảng Thành, hội hợp với Từ Cạnh,  đó Từ Cạnh liên hệ với đám  dẫn  về nội địa.
Người nội địa tới đón cũng  sớm sắp xếp xong, Từ Cạnh tới gặp  , giao  cho đối phương xong thì lập tức về Cảng Thành,   nhiều một câu.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-315.html.]
Người dẫn đầu lập tức dẫn  rời ,   chút do dự.
Một tiếng , ở chân núi một con đường khác,  dẫn đầu  đến địa điểm  hẹn,  đến, Cố Đình Chi xuất hiện.
Hai bên trao đổi ám hiệu, xác định  phận.
"  điều tra qua, nơi   an ." Cố Đình Chi .
Giọng   đổi, dung mạo cũng ngụy trang, thậm chí còn che mặt,  trong bóng ma,  dẫn đầu căn bản  thấy rõ  .
Cố Đình Chi  việc  dứt khoát,  thẳng: "Đồ ở trong sơn cốc,  nhiều!"
Sau khi  xong  rời , ban đêm tối tăm, tuy ánh trăng  sáng nhưng  quân nhân, thị lực vẫn tương đối , nhưng mà  dẫn đầu   chằm chằm một lát,    thấy tăm , giống như  từng tới.
Nếu   phía  cho   nhiệm vụ  với   tới nơi  gặp mặt với một đồng chí, còn   mang ít vật tư về,   đều hoài nghi       thật  .
Mệnh lệnh của tổ chức, từ  tới nay bọn họ đều tuân thủ, vì thế một    trèo lên núi,   trong sơn cốc một lát, lập tức sợ ngây !
Sau đó   dùng tốc độ nhanh nhất dẫn  tới, khi  thấy đồ trong sơn cốc, tất cả   đều sợ ngây !
"Ôi trời ạ! Đây đều là những thứ gì thế?"
"Xe tăng ? Đó là xe tăng ? Núi sâu rừng già  lấy   xe tăng? Phế phẩm chiến tranh để  ư?"
"Phế phẩm cũng  đến mức xuất hiện ở nơi  đúng ? Trước đây     phát hiện  ư?"
Mọi   một lát, bỗng nhiên   thét chói tai: "Oa! Máy bay!   thấy máy bay!"
Bốp một tiếng,  dẫn đầu đánh  đầu   một cái:
"Kêu la cái gì, giọng   to đấy   ? Nhanh lên, nắm chặt thời gian, nhân lúc trời tối vận chuyển hết  thứ trở về, lặng lẽ!"
Trong sơn cốc  hai con đường, hành động là bố trí  tiên,   lập tức tiến lên cảnh giới, vận chuyển đồ, bọn họ ngay cả xe quân đội đều lái tới.
Lái hơn ba mươi chiếc xe, nhưng hình như  đủ dùng.
Sơn cốc   rộng, là nơi Cố Đình Chi  sớm  với phía , hiện giờ nơi   thu dọn , bụi gai to, lùm cây gì đó đều  dọn sạch,  ở bên trong hành động tương đối tiện.