"Quản nghiêm như  đều  thể tự   nước ngoài, nếu qua  tự do như thế,  lên bản lĩnh  lớn, vì  các cháu  dứt khoát đưa bọn họ ? Bản   cứu  bảo bọn chú  tay, rốt cuộc là cháu rắp tâm chuyện gì?"
Đương nhiên là bọn họ  thể  tay ở mặt ngoài, bởi vì còn   ai  Từ Ái Hoa là  của Mạnh gia bọn họ, một khi  lộ, như  chẳng  là cả Mạnh gia sẽ  kéo  ?
Hơn nữa  tới thử xem ông ,  tương lai Từ Ái Hoa  ông    thế nào?
Dòng chính của Mạnh gia nhận định điêu tàn, chi thứ  thể sử dụng đương nhiên là bọn họ sẽ dùng, Từ Ái Hoa chính là một nhân tài, Mạnh Phất Yên  nâng đỡ ông ,  tiền đề cần thiết khiến ông  duy trì  cách với đám cặn bã nước ngoài .
Nếu  vất vả lắm mới nâng đỡ lên, tương lai nội địa mở , Mạnh Duy Quang dẫn theo  trở về, nương theo quan hệ với Từ Ái Hoa chắc chắn sẽ phát triển mạnh, cô    thấy tình huống đó.
Cô nâng đỡ Từ Ái Hoa cũng   là vì  giá y cho  khác.
"Chú út đây là  đồng ý ?"
Mạnh Duy Quang lạnh mặt,  để ý tới.
Mạnh Tô Cầm  thèm để ý:
"Dù    cũng là  thuộc mạch các chú, là con của  cả chú, chú  nhận   đó đều là chuyện cả nhà chú, con gái cháu chỉ là nể mặt cùng tộc mới giúp   truyền tin mà thôi. Là   cầu xin chúng cháu truyền tin cho chú giúp, bảo chú nghĩ cách cứu  ."
DTV
"Nếu chú   cứu, ... Chú út  lá thư cho cháu , tự chú  rõ với  , cháu nghĩ cách đưa thư về nước cho  , như    sẽ  chờ đợi. Cũng   chặt đứt niệm tưởng ,   chừng   sẽ tìm biện pháp khác."
Mạnh Duy Quang sửng sốt, nhíu mày: "Viết thư ư?"
" ,  thư,  là  là chứng minh, chứng minh chúng cháu thật sự tìm  chú, cũng  tình hình, là chú   cứu  ,  liên quan tới chúng cháu. Chú  nhớ tình cũ, con gái của cháu   đành lòng  ông  vẫn luôn nhón chân chờ mong chú, chú là chú út của  , nếu   thư chú tự tay , chúng cháu  với   chú  cần    lẽ   đều  tin tưởng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-314.html.]
"Dù   lẽ chú út cũng  về nước,  ai cứu   mà , cả nhà bọn họ ở Đông Bắc sống trong  cảnh như  cũng  chống đỡ  bao lâu. Để    khi c.h.ế.t hiểu rõ về chú,  thẳng cho   khiến   c.h.ế.t tâm, chú út sẽ  ngay cả chút tình cảm  cũng  cho đúng ?"
Mạnh Duy Quang thật sự  vui: "Có gì khác  ?"
"Đương nhiên là ." Giọng  của Mạnh Tô Cầm  lạnh lùng: "Chú ngay cả cháu trai ruột đều mặc kệ, thậm chí nhẫn tâm đến cuối cùng  cho chút thể diện, còn  con gái cháu trở về  tiện ăn ,  cháu chỉ  thể suy tính quan hệ của chúng   nữa. Dù  huyết thống của chúng ,  xa hơn nhiều, chú  xem   ?"
Gương mặt của Mạnh Duy Quang cứng đờ.
 là , lúc  còn  thể   trở mặt với Mạnh Tô Cầm, ông  còn   rốt cuộc Mạnh Phất Yên thông qua con đường gì tới nước Mỹ!
Còn  những tài sản  danh nghĩa của Mạnh Tô Cầm, ông  cũng tuyệt đối  dễ dàng từ bỏ.
"Được, chú , một lá thư mà thôi, chú hữu tâm vô lực, một vãn bối như thằng bé  đến mức khó xử chú mới đúng."
Cuối cùng Mạnh Duy Quang thật sự  một lá thư cho Từ Ái Hoa, đương nhiên ông  sẽ    quá m.á.u lạnh, trái  nhắc tới  nhiều khó xử của , biểu đạt  lòng  dư mà lực  đủ.
Cuối cùng còn sám hối một lát,  tương lai Từ Ái Hoa  nhận chú út là ông , ông  cũng   một câu oán hận.
Lấy  lá thư , Mạnh Tô Cầm và Mạnh Phất Yên lập tức  ở , trực tiếp rời .
Mạnh Duy Quang   giữ Mạnh Tô Cầm  chuyện  ăn, nhưng mà tạm thời Mạnh Tô Cầm   để ý tới ông , nên trực tiếp dẫn con gái rời .
Ra khỏi Mạnh gia, hai  con  lên xe về nhà, Mạnh Phất Yên hỏi Mạnh Tô Cầm:
"Mẹ, kế tiếp  liên hệ với chú Từ Chấn Nghĩa  ạ? Có lẽ chú  còn  đến mức từ bỏ  trai  đúng ?"