Mạnh Phất Yên những chuyện đó đều nguy hiểm, cần bảo mật, nên hỏi nhiều.
"Yên tâm, em thể chăm sóc bản thật , còn khỏi hẳn, gần đây chuyện lớn gì, lẽ chỉ đến Mạnh gia một chuyến mà thôi. Có đám Trần Anh cùng, sẽ gì nguy hiểm."
Có bảo vệ, Cố Đình Chi vẫn yên tâm hơn, cho nên an tâm việc của .
Lúc Mạnh Phất Yên và Wilson hẹn thời gian gặp mặt, hiện giờ tới giờ, cô lập tức cầm đồ gặp Wilson.
Lần hẹn gặp ở một tiệm cà phê, Wilson mặc âu phục màu đen, mặt ngoài thoạt vô cùng sĩ, thấy Mạnh Phất Yên tới, còn đặc biệt dậy kéo ghế cho cô.
"Thật sự nghĩ tới sẽ gặp cô ở nước Mỹ, đúng là quá ngạc nhiên vui mừng. Mau nếm thử xem, đồ uống ở nơi hợp khẩu vị của cô , khẩu vị ở chỗ chúng quá giống trong nước cô lắm."
Thương nhân gặp mặt, thể thiếu thổi phồng lẫn , Mạnh Phất Yên đều quen.
mà hôm nay cô tới chuyện phiếm với , chuyện với mấy câu, thì tới chủ đề chính:
"Wilson, thực hôm nay tới, là chuyện quan trọng với . Trước khi chuyện , xin cho phép hỏi một câu, vết thương mặt thấy nhiều năm, là tìm phương pháp trị liệu thích hợp, là vì cảm thấy để mặt tương đối cá tính?"
" thấy quốc gia các nhiều đều tôn trọng cảm giác tràn ngập sức mạnh dã tính , còn thấy một vẽ hoa văn , thậm chí cảm thấy vết sẹo nào đó khốc, thì ?"
"Chỗ vặn thuốc mỡ thể chữa trị vết sẹo, hiệu quả . Trước đây ở quốc gia chúng mấy mặt sẹo, khi dùng thuốc mỡ hết sạch, cho nên hỏi xem cần ?"
Mạnh Phất Yên xem như tương đối hiểu về Wilson, bản lĩnh là , gia tộc thật sự khổng lồ, nhưng mà lẽ vì vết sẹo khiến chịu ít kỳ thị, cho nên tâm lý cũng chút vấn đề, để ý mặt mũi.
nếu trực tiếp đưa thuốc cho , cho dù tương lai thuốc mỡ thật sự tác dụng, trong lòng cũng vui, chừng còn nhớ vụ , gặp cơ hội sẽ ngáng chân cô.
Cố ý thổi phồng còn uyển chuyển như , tuy dối trá nhưng tác dụng đối với Wilson.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-311.html.]
Quả nhiên Wilson thấy cô nhắc tới vết sẹo, biểu cảm mặt cứng đờ một lát, đến đoạn thì kinh ngạc.
"Thật ? Còn loại thuốc mỡ thần kỳ như ?"
Mạnh Phất Yên lấy một bình sứ nhỏ màu trắng trong túi , là bình gốm sứ, phía hoa văn, khác hộp đựng đời lắm.
"Chính là thuốc mỡ , mỗi ngày sớm tối bôi một , bôi nửa tiếng đó rửa sạch là , hiệu quả nhanh. Đây là một ông cụ thần bí đưa cho , từng thấy khác dùng nó, thật sự thần kỳ, đặc biệt là vết sẹo to, chỉ mấy ngày là mờ . Dùng một bình sứ, vết sẹo sẽ mờ nửa. Vết sẹo của , thấy hai hộp là khỏi, sẽ trở về như ban đầu, để lộ chút dấu vết nào."
Wilson tự chủ nhận lấy bình nhỏ trong tay Mạnh Phất Yên, mở ngửi một lát, hương thơm mát của lá , dễ ngửi, tổng thể là màu xanh nhạt, chút dám tin:
"Thật sự lợi hại như ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
" từng tận mắt thấy, lừa gì? Lịch sử phương đông mấy ngàn năm, nhiều thứ thần kỳ, một thứ bản chúng cũng thể giải thích rõ. Anh cứ thử xem, cho dù hiệu quả cũng tổn thất gì mà."
Wilson nhận lấy, chân thành lời cảm ơn với Mạnh Phất Yên.
Một bữa cơm ăn xong, quan hệ giữa hai càng gần hơn một bước.
Mạnh Phất Yên trở về xe, Trần Anh lái xe cho cô, đàn ông qua gương chiếu hậu, Trần Anh nhịn một câu:
"Cô Mạnh, cô cẩn thận , chỉ lễ phép mà thôi, thực là vô cùng xảo trá."
Mạnh Phất Yên nhướng mày: "Cô quen ?"
Trần Anh gật đầu:
DTV
"Quen, mấy năm tới Hoa Quốc mấy , là theo trưởng bối gia tộc buôn bán, bởi vì vết sẹo mặt quá bắt mắt, cho nên để ý hơn. Sau phát hiện tuy ở mặt ngoài việc lễ phép, nhưng từ trong xương cốt đối mặt với Hoa Quốc vẫn cao ngạo. Hơn nữa buôn bán gian trá, bên chúng thật sự hố mấy ."