Mạnh Tô Cầm im lặng,  ở đó cúi đầu,   câu nào.
Đương nhiên là Lục Quốc Trung  chỗ đáng khen, nếu  năm đó khi bà  niên thiếu khí thịnh   thích ông .
 mà như  thì thế nào?
Bà  sẽ  lấy mạng của con  đánh cược lương tâm của một  đàn ông, ông  thất bại cùng lắm là mất  đôi con trai con gái, ông  tìm  phụ nữ khác vẫn  thể sinh, nhưng mà con của bà , mất mạng thì  thể lấy  .
Tình yêu so với tính mạng,  đáng giá nhắc tới.
Cho dù là đến bây giờ, bà  cũng  hối hận vì lựa chọn năm đó.
Mạnh gia mới là  cảnh  nhất cho đứa bé lớn lên, chẳng qua   xảy  ngoài ý , bà   nghĩ tới  mà Ngô Quốc Trụ sẽ  quan hệ với đặc vụ của địch.
 cho dù như , mấy năm  khi bà  còn ở trong nước, hai đứa nhỏ của bà  đều sống vui sướng tiêu sái.
 nếu bọn họ ở Lục gia, hai ông bà kỳ lạ , chắc chắn sẽ  để hai đứa bé của bà   tuổi thơ sung sướng.
Có khả năng con gái bà    cơ hội học tập kiên cường độc lập thế nào, mà  ngừng  ghét bỏ,  phê phán,  thuần hóa, yêu cầu cô  cái gọi là hiền thê lương mẫu.
Nếu Ngô Quốc Trụ   đặc vụ của địch, nếu cha   thể như hai vợ chồng bình thường sống lâu mấy năm,  cho dù là bà   đứa bé của bà , đều sẽ  hạnh phúc.
 nếu gả cho Lục Quốc Trung,  thì  chuyện  do bà  khống chế.
Hai ông bà Lục gia quá khó chơi, bà  gả qua sẽ là dâu trưởng, phía  còn  một con dâu truyền thống  so sánh, hình ảnh  nghĩ thôi đều cảm thấy hít thở  thông.
  thể  thừa nhận chính là, Lục Quốc Trung thật sự dễ  chuyện hơn bà  tưởng tượng, năm đó bà   cam lòng c.h.ế.t  như , da mặt dày  cầu xin ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-309.html.]
DTV
Bà  vốn tưởng rằng sẽ chịu lửa giận của ông , nhưng  nghĩ tới, ông  dễ dàng giúp bà  như .
Mạnh Tô Cầm  đầu  về phía con gái ,  chút  chắc chắn :
"Yên Yên,  vẫn luôn  với con con  lớn mật, đừng lo lắng nỗi lo về , nhưng mà bản  ,   quá lo  lo   ?"
Mạnh Phất Yên chậm rãi lộ  tươi , chân thành  với bà :
"Không,  chỉ lo lắng cho an nguy của con và Vân Ký mà thôi, bởi vì ở trong mắt , bởi vì ở trong mắt , an  của con cái mới là quan trọng nhất,  chấp nhận  chút sơ sót nào, cho nên  mới  thể như . Làm con gái, con vô cùng cảm kích  thứ  sáng tạo cho con,  là một   , con và Vân Ký đều  yêu !"
"Cho nên con hi vọng     thứ  ,  đàn ông , nếu  còn thích, còn ,   đoạt lấy. Nếu đó là  phụ nữ bình thường, bà  và cha là vợ chồng bình thường, đương nhiên là  thể đoạt lấy chồng của  .  quan trọng nhất chính là bà   , là đặc vụ của địch, là kẻ địch, là  chúng   tiêu diệt,     cần  gánh nặng tâm lý."
"Hơn nữa   chừng, đều  cần  đoạt, cha  tự  thu thập bà ."
Mạnh Tô Cầm suy nghĩ một lát, hình như là nghĩ thông suốt, hỏi Mạnh Phất Yên: "Nếu  trở về,  con thì ?"
Mạnh Phất Yên , nhún vai:
"Nếu   trở về,  thì Vân Ký  còn một  nữ, đợi trong nước  thành vấn đề, con  ở  nơi . Nếu Đình Chi thật sự ở đây mấy năm, cùng lắm thì con  học đại học, học một ít thứ  tác dụng, đợi công việc của   kết thúc, con gần như cũng  vặn  nghiệp đại học, thế nào ạ?"
Chuyện  học Mạnh Tô Cầm thật sự  phản đối:
"Con ở  học cũng , dù  trong nước cũng   chuyện gì , con còn trẻ như thế,  trở về cũng  thể học đại học, chỉ  thể  . Con   kiếm  mấy chục tệ tiền lương   ý nghĩa quá lớn đối với nhà chúng , còn  bằng ở  đây học thêm gì đó, tương lai trong nước  đổi,  vặn  thể dùng ."
Mạnh Phất Yên nhướng mày: "Mẹ cảm thấy tình hình trong nước sẽ  đổi ư?"
Mạnh Tô Cầm lắc đầu:
"Mẹ cũng  , nhưng mà mấy ngàn năm qua, chúng  đều là như . Trong nước quá nghèo, phía  chắc chắn cũng  giàu , mà mấy ngàn năm tới,  giàu  chỉ  thể  buôn bán, thị trường  mở   khó giàu lên."