"Chính vì  ánh mắt của con gái   tệ,   đáng để yêu đương, cho nên  mới  ngăn cản. Con thì , chỉ cần hạnh phúc là , còn trẻ tuổi,    hậu thuẫn cho con, đừng sợ chuyện  sợ chuyện ."
"Con chỉ cần nhớ kỹ, trừ phi là con  sinh con,  thì mang thai. Nếu con   sinh, Cố Đình Chi  sinh,  thì  ở phạm vi  suy xét,  chỉ để ý con     mà thôi. Chỉ cần con  ,  thì   biện pháp tránh thai đừng mang thai, dư   cần sợ."
Mạnh Phất Yên dựa  trong lòng Mạnh Tô Cầm, tuy cô đều  cao hơn , nhưng vẫn cảm thấy trong lòng  là ấm áp nhất.
"Mẹ yên tâm, con gái sẽ chăm sóc bản  thật , chắc chắn sẽ  để  chịu thiệt."
Mạnh Tô Cầm gật đầu: "Vậy thì , con  biện pháp phòng tránh ? Có cần  dạy con ?"
Mạnh Phất Yên suýt nữa  to: "Không cần, con ."
Những việc  đều   , Mạnh Phất Yên  lo lắng nữa, trực tiếp xuống lầu ăn sáng.
"Mẹ, đợi lát nữa con  việc   với ."
Mạnh Tô Cầm  theo con gái cùng xuống lầu,  bàn cơm, Mạnh Phất Yên hỏi:
"Mẹ,    tính toán của con, con là  để ý  về nước  ,  còn ? Mẹ  về nước ? Hay là... Đón Vân Ký  nước ngoài?"
Mạnh Tô Cầm nghĩ một lát, trả lời: "Vẫn nên đón Vân Ký đến đây thì hơn,  thể để thằng bé ở trong nước một  , thằng bé còn nhỏ như , nên lớn lên bên cạnh chúng ."
Mạnh Phất Yên cúi đầu,  lẽ là  thể  tiếp, cô còn   với  Vân Ký ở chỗ Lục Quốc Trung!
"Vậy... Bên cha thì ? Mẹ   tính toán gì ư? Tương lai là  vẫn luôn độc ,  là ở bên cạnh cha?"
Lúc , Mạnh Tô Cầm im lặng.
Một lúc lâu , bà  mới mở miệng:
"Bên cạnh cha con   phụ nữ ,  lưng  phụ nữ  liên lụy  nhiều,  lẽ trong lòng cha con  rõ  phận của cô .  mà để lâu như , chắc chắn là  xem trọng,  trở về  thể   gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-306.html.]
"Cha con là  cuồng công việc, trong mắt ngoại trừ công việc thì  còn gì khác, nếu cần giữ   phụ nữ ,  thì cho dù  trở về, cha con cũng sẽ giữ   . Người phụ nữ  và  là kẻ thù  đội trời chung,  trở về trái  sẽ gặp nguy hiểm."
Mạnh Phất Yên im lặng một lát : "Vậy nếu cha xử lý  phụ nữ ,  còn nguy hiểm, nếu ông  còn thích , cả nhà đoàn tụ,  sẽ trở về ?"
Mạnh Tô Cầm ngây ngẩn cả ,  con gái  một lát, nhíu mày: "Có  con  việc giấu   ?"
Mạnh Phất Yên cúi đầu, gật đầu: " là ,   cho con  ,  còn thích cha ? Còn  ở bên ông   ?"
"Con cảm thấy  nên ở bên cha con ? Hay là , con   ở bên cha con ư?"
Mạnh Phất Yên ăn ngay  thật:
"Con  để ý việc   ở bên ông   , dù  con đều trưởng thành, quan trọng là      mà thôi. Con là cảm thấy nếu  còn thích ông , bỏ lỡ nhiều năm như , nếu   về thì  đáng tiếc, hai   còn ít tuổi nữa, quãng đời còn  còn  bao nhiêu thời gian để tiêu hao nữa?"
" mà nếu   thích ông ,  thì  cần suy nghĩ, con sẽ nghĩ cách về nước đưa Vân Ký  nước ngoài."
DTV
Lần  thời gian Mạnh Tô Cầm im lặng càng dài hơn, vẫn luôn   chuyện.
Mạnh Phất Yên  dò hỏi nữa, lẳng lặng đợi  nghĩ kỹ.
Mãi đến khi ăn sáng xong, Mạnh Tô Cầm mới mở miệng:
"Thích... Vẫn  một chút, nhưng mà  vặn chỉ là thích,  sẽ   gì,   hai đứa là đủ. Mẹ  thể vì cha các con mà mang tới nguy hiểm cho các con, một khi để  phụ nữ   con và Vân Ký đều là con của  , cô  chắc chắn sẽ điên cuồng  g.i.ế.c c.h.ế.t hai đứa."
"Ông bà ngoại của các con qua đời quá sớm, thực lực đứt gãy, thế hệ  trong nhà  phụ nữ  vẫn còn đó, hiện giờ chúng   đấu   cô ."
Mạnh Tô Cầm là thương nhân đủ tư cách, cũng là một  thừa kế đủ tư cách, lý trí vĩnh viễn chiếm vị trí  một.
Giữa đàn ông và con cái, đương nhiên là bà  càng để ý con của  hơn.
Mạnh Phất Yên hiểu rõ.
"Vậy  cách khác, nếu cha giải quyết xong chuyện ,  vẫn nguyện ý trở về đúng ?"