Cố Đình Chi ngây ngẩn cả : "Có ý gì?"
"Thực  mục đích của em  rõ ràng, một là  cho nhân mạch của Mạnh gia gián đoạn, hai là cứu đám  của Mạnh gia chịu khổ, ba là  thể vứt bỏ Vân Ký ở một . Những việc    bắt buộc là em , nếu đều  thể sắp xếp , thực  ở nơi  cùng  mấy năm cũng    thể."
Cố Đình Chi kinh ngạc vui mừng: "Thật ? Chỉ cần   mấy chuyện , em thật sự sẽ  về nữa ?"
Lúc  Mạnh Phất Yên còn  thể chắc chắn:
"Chuyện  em  bàn bạc với  em , em luôn    em nghĩ thế nào . Dù  em   ủng hộ em yêu đương, chỉ cần em vui vẻ hạnh phúc cho dù thế nào bà  đều  phản đối."
" mà  một  lời em    với , cho dù tương lai em ở  đây,  đó em cũng  về nước một , em từng đồng ý với Vân Ký nhất định sẽ trở về gặp em ."
Chuyện  Cố Đình Chi sẽ  phản đối: "Đây là đương nhiên, chỉ cần em nguyện ý, thế nào cũng ."
Kết quả chuyện  khiến Cố Đình Chi  vui sướng,   Yên Yên mua nhiều quà như ,  còn tưởng cô chuẩn   cơ!
Hai  ở bên biệt thự  một đêm, sáng sớm hôm  Mạnh Phất Yên tỉnh  trong phòng  bên trang viên, hơn nữa ánh mặt trời  chói chang, cô hoảng sợ.
Nhanh chóng rời giường rửa mặt  ,  vặn gặp Mạnh Tô Cầm, Mạnh Tô Cầm  gương mặt đỏ ửng của cô thì nhướng mày.
Cô nhóc  gương mặt xán lạn, vẻ mặt quyến rũ, xem  yêu đương vô cùng hạnh phúc.
"Tỉnh  ? Đình Chi  , còn  mấy ngày  sẽ  bận, thậm chí  khả năng buổi tối  trở về, bảo chúng  đừng lo lắng. Bữa sáng ở phòng bếp, con tự   ăn !"
Cô  chuyện của Cố Đình Chi, tối hôm qua   với cô, chẳng qua tên  đưa cô về nhà từ khi nào?
Sao cô   một chút nào?
DTV
Mẹ  tối hôm qua cô cả đêm  về  ?
Mạnh Phất Yên   hổ: "Mẹ, ,  tỉnh dậy lúc mấy giờ ?"
Con gái của , Mạnh Tô Cầm liếc mắt một cái là  thể   , bà   với hàm ý sâu xa:
"Muốn hỏi    con trở về từ khi nào  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-305.html.]
Mạnh Phất Yên: "..."
Có cần  thẳng  như  ?
Đời   khi thành niên   cơ hội ở chung với , cô căn bản   năng lực tiếp nhận của   mạnh đến như !
Mạnh Tô Cầm  đẩy cô trở về phòng, còn đóng cửa phòng .
Nhìn cổ Mạnh Phất Yên, phát hiện   dấu vết, bà  nhíu mày: "Chẳng lẽ là   đoán sai, hai con   ngoài cả đêm thật sự  xảy  chuyện gì?"
Mạnh Phất Yên: "..."
"Nhìn biểu cảm ,  lẽ là  xảy  chuyện gì đó, nhưng  để  dấu vết."
Mạnh Phất Yên cũng   nên  gì.
"Mẹ,   lo lắng cho con !"
Mạnh Tô Cầm nghĩ một lát, :
"Dựa theo lối suy nghĩ vốn ,  thật sự nên lo lắng, dù  con gái mà,  lo lắng con  lừa. Đã xảy  quan hệ nhỡ  tương lai    cần con, con  còn là cô gái nhỏ tương lai  dễ gả chồng.  mà đời   con   tư duy của kẻ yếu, ông bà ngoại con đều là  từng  chiến trường, từ nhỏ  từng dạy  mấy thứ ."
"Nếu là cô gái nhà bình thường,  chắc chắn sẽ dạy con  bảo vệ bản  thật , chú ý thanh danh, nhưng... Nhà    nhà bình thường, con  một    tiền,  con còn tìm cho con một  cha  bản lĩnh, nếu con mang thai,  sinh thì sinh, dù  nuôi nổi. Nếu con   sinh thì đừng sinh,  là    sinh thì   biện pháp tránh thai đừng để mang thai, tránh  cơ thể  thương."
"Nếu con  gả cho  ,   sẽ nghĩ cách khiến   cưới con,   gả thì  khiến   cút. Nếu   dám bắt nạt con, cha con  thể lột da  ,   lăn lộn cả đời cũng  chắc cao tới địa vị của cha con, con sợ gì? Con chỉ cần thật hạnh phúc là !"
Mạnh Phất Yên: "..."
Hình như  chút đạo lý.
Mạnh Tô Cầm  sờ đầu con gái, véo gương mặt cô :
"Đừng sợ,    là  trong lòng   tính toán, Cố Đình Chi thật sự   chỗ đáng khen nào, con cho rằng  sẽ yên tâm thoải mái ở đây ? Còn  phản đối các con ở bên ? Nếu    ,   sớm nghĩ cách khiến con thấy   đàn ông  chân chính."
Mạnh Phất Yên: "..."