Bốn năm , cũng chính là  khi Mạnh Tô Cầm xảy  chuyện trong nước, cô  theo  gặp   mắt .
Lúc    ở Hoa Quốc  buôn bán,  cô thường xuyên lấy  đơn hàng từ tay  .
Gia tộc  phía  tên  to lắm,  đủ loại kinh doanh,  hỗn tạp  khổng lồ, Thần Tài đấy!
Mạnh Phất Yên  chằm chằm vết sẹo  mặt  , trong đôi mắt lóe lên vô  kim nguyên bảo mọc cánh bay về phía cô.
" ! Gần đây chúng  đều ở nước Mỹ, đúng là  buôn bán."
Wilson  vui: "Ồ,  thì  quá,   lâu   chuyện hợp tác với các cô,  thích Hoa Quốc, Hoa Quốc   thiện với ."
Anh  vì vết sẹo  mặt mà thường xuyên nhận  ánh mắt khác thường, thậm chí  nhiều  còn  nhạo  lưng  .
 mà  Hoa Quốc sẽ , mấy năm     theo trưởng bối trong nhà đến Hoa Quốc giải sầu,  nơi đó thật sự quá nhiệt tình quá  thiện với  .
Thậm chí  đôi khi  thiện quá mức, quả thực  thể dùng cung kính để hình dung.
Anh  thích nơi đó, ở nơi đó vô cùng vui sướng.
Mạnh Phất Yên thường xuyên giao tiếp với những  , đương nhiên  tên  thích Hoa Quốc là vì lý do gì, âm thầm nghiến răng, đồng thời  mặt là tươi  xán lạn:
" cũng  thích quốc gia các , nơi  phát đạt, giàu ,  ở đây đều thông minh,   sĩ,  ở nơi  thấy   nhiều thứ  bao giờ thấy , quả thực quá thần kỳ!"
Thích cái đầu nhà ,   bà đây tới là  dọn sạch quốc gia của các !
Từ nhỏ cô   theo bên cạnh , sớm  thành thói quen với dối trá của đám  , đến Hoa Quốc  buôn bán, chỉ vì thương phẩm của Hoa Quốc rẻ, đừng hy vọng bọn họ tôn trọng Hoa Quốc cỡ nào.
Thân thiện ?
Cái quái gì thế!
Trong lịch sử  từng   thiết.
Mạnh Phất Yên nghĩ,  gian của cô  đủ rộng, nhưng mà của Cố Đình Chi hẳn là  to, dọn nhiều cục cưng về nước chắc chắn  thành vấn đề, để báo thù cướp bóc năm đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-301.html.]
Cho dù thế nào Wilson cũng là  Mỹ, quốc gia của   khích lệ,   cũng  vui, trong lòng  khỏi dâng lên cảm giác ưu việt,  vô cùng xán lạn.
Lâm Bản Ân  nhóc  tinh thần bên cạnh thấy cô gái xinh  khinh thường  ,   xán lạn với Wilson, lửa giận trong lòng dâng lên.
DTV
 mà cho dù   phản nghịch tới mấy,   cũng  dám chọc Wilson, chỉ  thể chào hỏi, lặng lẽ lùi sang một bên.
 mà    , mà tránh ở một bên đợi, đợi Wilson rời ,   sẽ dạy dỗ con nhóc thối   trời cao đất dày .
Quả nhiên trò chuyện hai câu, Wilson rời , Lâm Bản Ân  vui, dẫn theo   tới.
Mạnh Phất Yên     , quả nhiên còn    mấy bước, tên   đuổi theo.
"Cô gái xinh ,     xán lạn  mà! Sao bây giờ   nữa?"
"Anh trông  buồn ."
"..."
Bỗng nhiên bầu  khí cứng đờ, Lâm Bản Ân lấy  tinh thần, tức tới mức lửa giận đều dâng cao:
"Con đàn bà thối, nếu hôm nay ông đây  cho cô chút giáo huấn... A..."
Anh  còn   xong lời tàn nhẫn,   Mạnh Phất Yên đánh một quyền  mũi, bốp một cái, cái mũi lập tức chảy máu.
Lâm Bản Ân đều sợ ngây , ở   cô gái xinh  bạo lực như ?
Còn dám đánh  ?
Nhị thế tổ ngã  trong lòng vệ sĩ lập tức dậm chân: "Còn thất thần  gì? Còn  cho ... A..."
Lời  tàn nhẫn còn   xong, tiếng kêu thảm thiết vang lên  nữa, bóng dáng Cố Đình Chi xuất hiện, trực tiếp nắm lấy cánh tay  , kéo    khỏi lòng vệ sĩ, xoay   phía  Mạnh Phất Yên, cơ thể cao lớn bảo vệ cô, nắm lấy tay Lâm Bản Ân để  lưng  , dùng sức khiến Lâm Bản Ân bắt đầu kêu thảm thiết.
"A a a đau đau đau, nhẹ một chút... Anh là ai? Biết ông đây là ai ?"
Cố Đình Chi   đàn ông ăn mặc phong cách kỳ lạ,  chút  nỡ  thẳng.