Mạnh Phất Yên   lời nào.
Mạnh Tô Cầm vẫy tay, Mạnh Phất Yên ngoan ngoãn  qua,  xuống sô pha đối diện bà .
Nhìn con gái  trưởng thành, dung mạo  thật sự là di truyền bà ,   là chiếm ưu điểm lớn lên,    theo đuổi cũng   gì  đúng.
DTV
"Làm  ? Ở  mặt  còn ngượng ngùng ? Mẹ      con yêu đương."
Mạnh Phất Yên thật sự  chút ngượng ngùng: "Chuyện  khác!"
"Muốn  thì , con trưởng thành, đúng là nên yêu đương, cảm thụ cuộc sống một chút. Lúc  ở nội địa  quá nhiều trói buộc, nơi   tương đối tự do một chút,   ngoài dạo phố, ăn cơm, nhân lúc còn trẻ hưởng thụ một chút."
Mạnh Phất Yên nháy mắt,  chút kinh ngạc:
"Mẹ,  phản đối con yêu đương và   ủng hộ con yêu đương khác  đúng ? Mẹ... Không sợ con gái cưng của     lừa chạy ư?"
Mạnh Tô Cầm  lo lắng chút nào: "Con là một tay  dạy ,  nào  thể lừa con chạy?"
"Nếu thật sự  thể lừa con chạy,  chỉ  thể  lên   quá ưu tú, cho con quá nhiều quá nhiều, khiến con hạnh phúc gấp trăm  khi sống ở Mạnh gia, như  mới  thể chạy. Nếu thật sự là như ,    ngăn cản con chạy, hạnh phúc quan trọng nhất."
Mạnh Phất Yên vội vàng  bên cạnh Mạnh Tô Cầm, ôm cánh tay bà ,  mật dựa  vai bà :
"Mẹ,    khai sáng như , con quá hạnh phúc."
Mạnh Tô Cầm   lầu,   con gái  một lát, chắc chắn   ai, mới nhỏ giọng  với Mạnh Phất Yên:
"Cậu   đối xử với con thật sự  tệ, nhưng mà trong  thời gian ngắn   sẽ  về nước đúng ? Con thì ?"
Mạnh Phất Yên trả lời:
"Con   cả,  thể ở nơi , cũng  thể về nước. Vân Ký còn ở trong nước, con nghĩ  nhất là nên trở về với thằng bé, con từng đồng ý với em  ba tháng hoặc là nửa năm, nhất định sẽ trở về."
" mà  khi con trở về, còn  thể trở  mà. Mẹ yên tâm , bảo đảm  biện pháp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-298.html.]
Mạnh Tô Cầm gật đầu: "Vậy  , trong lòng con  rõ là ."
Bà   đầu,  khẽ hỏi con gái : "Tương lai là  gả cho  ,  là  ở  trong nhà?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt, Mạnh Tô Cầm thấy con gái ngây ngẩn cả ,  càng thẳng hơn:
"Mẹ là   cho con, nếu con  gả cho  ,   phương thức gả chồng, yêu đương  chú ý đúng mực. Nếu con tương lai  ở  trong nhà,  tìm một  đàn ông ưu tú chút sinh con, trở về  trông con cho con, con   việc thì   việc, sẽ  chậm trễ con."
Mạnh Phất Yên: "..."
Đây là tư tưởng của   thập niên 70 ư?
Mấy chục năm  cũng  thấy  mấy    thể  mấy lời như  với con gái  đúng ?
Đời  cô    từng còn sống ở nước ngoài, vẫn luôn cho rằng  qua đời  năm đó,   cũng  gặp .
Cuộc đời của cô vẫn luôn trải qua trong báo thù,  thể nghiệm   khi trưởng thành  vẫn luôn lải nhải.
 mà một đời xuyên qua, cô   nhà, chẳng qua  lẽ là   quá nhiều duyên phận,  nhà đối với cô  tính là mặc kệ, nhưng cũng  thể xưng là coi trọng cỡ nào.
Cô vẫn luôn  gặp   thích hợp kết hôn, trong nhà còn  khai sáng, thỉnh thoảng nhắc tới nhưng  cưỡng ép cô.
Cô là phú nhị đại, cũng một ngày  sự nghiệp với đám bạn, chỉ cần  trêu chọc phiền phức trong nhà sẽ  quá quản.
Đời  trọng sinh trở về,  cũng tìm  về, cô còn tưởng  sẽ lo lắng cho cô, bảo cô sớm tìm  đáng tin cậy kết hôn sinh con, sống an  với .
Mạnh Phất Yên chậm rãi lộ  tươi , dựa  vai : "Mẹ,   lo lắng con như  quá vất vả,   con tìm  kết hôn sinh con ?"
Mạnh Tô Cầm thở dài:
"Là  mà,  ai  hy vọng chứ? Nếu  thể   đối xử  với con, chăm sóc con bảo vệ con,  cái nhà an , đương nhiên là  hy vọng con  thể hạnh phúc."
" mà nhiều năm như ,  thấy nhiều  kết hôn sinh con, bao gồm bạn cùng lứa tuổi  năm đó, còn  cô gái bên thành phố Thường Ninh gả cho  ,  một  cô gái sinh   kém con bao nhiêu, nhưng mà  mấy   chịu ấm ức ở nhà chồng?"