Mạnh Phất Yên     gì,   tiếp tục truy hỏi, mà là đưa một  bản vẽ trong tay cho  xem:
"Cái , em  trong nước  ,  thành vấn đề đúng ?"
Mấy thứ  bản vẽ  đơn giản, đều là kẹp tóc xinh xắn, hoa cài đầu, còn  ít mũ rơm, gang tay, khăn lụa...
Đơn giản tinh xảo, đều là thủ công  thể ,  kẹp tóc còn  nơ con bướm, trân châu, mũ rơm cũng giống như , cô vẽ mấy loại hình vẽ thủ công  thể bện.
Cố Đình Chi , gật đầu: "Có thể , mấy thứ   bắt mắt, cũng   tính mẫn cảm, chẳng qua là  kiếm  nhiều tiền mà thôi."
Mạnh Phất Yên tức giận:
"Em   kiếm  nhiều, mục đích của em và   giống , mục đích của  là kiếm tiền, mục đích của em là cứu , bước đầu tiên là cứu ."
"Anh cũng   mấy thứ  đơn giản,  mẫn cảm sẽ  khiến   hoài nghi, thủ công là  thể . Dải lụa, nơ con bướm  mũ rơm , dùng tơ lụa sẽ cao cấp hơn nhiều, thực  trong nước   ít   tay nghề, chẳng qua mấy năm nay thế cục nhạy cảm,  nhiều nghệ nhân lâu đời  dám  mấy thứ . Nếu  thể  nhiều đơn đặt hàng mà ,  sợ  ai ."
Cố Đình Chi  hiểu: "Em  mở xưởng, để  Từ gia trở về quản lý ư?"
Mở xưởng  đảm bảo  đơn đặt hàng lâu dài, một khi mở nhà máy, đương nhiên cần  quản lý.
Nếu Mạnh gia  mặt mà , đơn đặt hàng đơn giản  lâu dài  định,   chừng quốc gia sẽ cho mặt mũi để những  đó trở về?
Mạnh Phất Yên gật đầu:
" ! Nhà máy cần  quản lý mà! Cầu xin một lát,  lẽ  thể khiến  Từ gia trở về. Cho dù ban đầu  thể về, cũng  thể khiến bọn họ sống  hơn chút, đợi giai đoạn  đơn đặt hàng  ngừng,  thì   vấn đề gì."
"Đây đều là mấy thứ đơn giản nhất,   liên quan tới nguyên liệu nhạy cảm gì,  lẽ Từ gia  trở về cũng   vấn đề gì?"
Cố Đình Chi  : "Không thành vấn đề, chọn địa chỉ ở thành phố Thường Ninh ?"
Mạnh Phất Yên đúng lý hợp tình :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-296.html.]
"Đương nhiên, nguyên quán của Mạnh gia ở thành phố Thường Ninh, đương nhiên là  ở quê."
DTV
Cố Đình Chi  sờ tóc cô:
"Mấy thứ  quá đơn giản, một  nhà máy nhỏ  thể  , mới đầu  chắc  thành công! Em cần  chút kiên nhẫn."
Mạnh Phất Yên  bất đắc dĩ: "Phức tạp cũng  thể  mà, như  mà   dám , còn sợ gây  phiền phức ."
Lúc  mới năm 71, mậu dịch  mới bắt đầu, sang năm sẽ  đổi biên độ lớn, năm nay cô thử mực nước , cho một chút ngon ngọt.
Sang năm sẽ tìm cơ hội  mẻ lớn, như  muộn nhất sang năm, là  thể khiến  Mạnh gia trở về  bộ.
"Thử mực nước   , nếu    em nghĩ cách kiếm nhiều đơn đặt hàng chút cũng ! Nể mặt em nỗ lực như , phía  chắc chắn sẽ khai ân đối với Mạnh gia."
Cố Đình Chi gật đầu:
"Chuyện , yên tâm,  khi   nước ngoài  bảo  chăm sóc những  đó một chút, bọn họ tạm thời   nguy hiểm, em đừng quá lo lắng cho bọn họ."
Mạnh Phất Yên hôn  một cái:
"Cảm ơn , như  em yên tâm hơn nhiều, ... Cứ quyết định như thế ,   liên hệ với trong nước đúng ,   bên Tô gia  tìm thấy , cuối cùng chắc chắn sẽ liên hệ với Mạnh gia. Bọn em sẽ  tìm Mạnh gia ,   với Mạnh gia những chuyện , đến lúc đó  giúp đỡ đưa  qua nhé?"
"Chuyện  thì đơn giản,  cũng  đưa đồ về nước, đến lúc đó giúp đỡ dẫn mối, dư  bảo  Mạnh gia tự   với  nội địa."
Một   lòng  quốc gia phát triển,   thể  nước ngoài mấy tháng   thể mang thứ gì  tác dụng về nước?
Lần  khi  đón Mạnh Phất Yên,   mang theo một đống tài liệu quan trọng bảo  đưa về nước, chẳng qua đó đều là nội dung bảo mật,  để Mạnh Phất Yên  mà thôi.
Mạnh Phất Yên  hết với , chuẩn   dậy  : "Vậy cứ quyết định như  ,  quấy rầy   việc nữa."
Thấy cô  rời , Cố Đình Chi lập tức kéo cô  trở về: "Như     ?"
Mạnh Phất Yên nháy mắt: "Nếu  thì ?"