Hiện giờ gần như  thể chắc chắn,  gian đó ở   Cố Đình Chi, mà   ở vòng tay.
Anh là trọng sinh, vật tư trong  gian hẳn là  tích trữ ở đời .
Đại lão cấp bậc như  trong  gian còn    bao nhiêu bí mật, cô    chút nào, thật sự   chút nào.
Loại chuyện   thường  sẽ mất mạng.
Cố Đình Chi cúi đầu, ôm chặt lấy cô:
"Yên Yên,  đây... Chính là mấy năm , em quá vất vả, còn nhỏ tuổi xung quanh đều là tính kế,  chỉ  giúp em quét dọn chướng ngại vật, báo thù, em   chuyện gì thì  chuyện đó, vô ưu vô lự sống  cánh chim của  là ."
"Anh   cố ý giấu giếm em chuyện gì, nhưng mà em còn ít tuổi,  sợ em thiếu kiên nhẫn, cho nên..."
"Vậy  ngàn vạn  đừng  cho em."
Mạnh Phất Yên  , vẻ mặt nghi ngờ :
"Anh   ? Sao  chuyện  kỳ lạ như ? Người khác  thể hỏi thăm công việc của    là chuyện bình thường ? Anh báo thù giúp em, còn luôn bảo vệ em, như  là đủ, em chỉ  an tâm  việc của ,     chính trị,    tòng quân. Những chuyện lớn quốc gia của , em  tham dự  cũng   tài nguyên tham dự,  đừng  cho em thì hơn."
Cố Đình Chi   thêm gì nữa,  thẳng  mắt cô  lâu, đồng ý: "Được,  !"
Anh ôm cô  trong lòng, nhẹ nhàng  một câu bên tai cô: "Yên Yên, đời   nhất định sẽ bảo vệ em thật !"
Mạnh Phất Yên ngây ngốc, bỗng nhiên  chút  .
Cô còn từng cảm thấy kỳ lạ vì  một đời  Cố Đình Chi sẽ đối xử  với cô, bây giờ  chuyện đều sáng tỏ.
Anh là đời   thích em ?
Bởi vì cơ thể  vấn đề, cho nên vẫn luôn che giấu  từng  ,   cô nhảy vực c.h.ế.t ,     khổ sở  ?
Mạnh Phất Yên dựa  trong lòng , bỗng nhiên  còn nhiều oán hận đối với việc  gian tua nhỏ,  lẽ đây là duyên phận  gian cho bọn họ,  đổi một thời , nhưng vẫn là hai bọn họ, ngay cả ký ức đều còn,  thể  tới  nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-292.html.]
Vòng tay trở về trong tay Mạnh Phất Yên,  chuyện đều   sáng tỏ trong đầu Mạnh Phất Yên.
Gần đây Cố Đình Chi  bận, lúc  chậm trễ mấy ngày, công việc tích lũy  ít, hiện giờ đều bận đến xoay vòng.
Mỗi ngày đều bận rộn kiếm tiền, thị trường chứng khoán ở Mỹ đều  thể chơi sạch.
Mạnh Phất Yên vẫn luôn ở bên cạnh ,  một loạt hành động của , kiếm  hết khoản  tới khoản khác, trái tim  run rẩy.
Nếu đây là đại lão kinh doanh nào đó trọng sinh, một loạt hành động như  sẽ  khiến cô hoài nghi, nhưng mà Cố Đình Chi  !
Cô nhớ rõ đời   là tài năng  lĩnh vực, chính trị, quân sự, lịch sử, bố cục chiến lược, thậm chí là vũ khí, còn  kinh tế linh tinh,  đều hiểu, nhưng mà cụ thể đến mức độ nào, cô  .
Hiện giờ tận mắt  thấy, cô mới   khủng bố cỡ nào.
Tài chính tuyệt đối   lĩnh vực cô am hiểu,   am hiểu chuyện gì?
Gần đây Mạnh Phất Yên bận rộn  mạng,  rối rắm Cố Đình Chi lợi hại như , ở bên  lâu cô  dễ  lộ, cô  nên chạy trốn  ,  rối rắm cho dù cô  chạy, rốt cuộc là  thể chạy thoát   ?
Còn  bận rộn  theo  cùng nghiên cứu sản nghiệp của dòng bên Mạnh gia và Tô gia, chiếu cố ẩm thực cuộc sống hàng ngày của .
Chuyện  khiến cô bận rộn  chết.
Bên  dần   quỹ đạo, bên Tô gia  như cuộn chỉ rối.
DTV
Sáng ngày đó Tô phu nhân tỉnh ,  mở mắt thì thấy con d.a.o găm dính m.á.u ở tủ đầu giường , lập tức  dọa đến ngất xỉu.
Đợi khi tỉnh   nữa,  lời  giúp việc , bà  mới   Mạnh Tô Cầm và Mạnh Phất Yên đều  thấy, hoa tai bà  tâm tâm niệm niệm cũng  thấy.
"Có ý gì? Là cô  lấy  ư?"
Nữ quản gia cúi đầu:
"Phu nhân,  tìm  bất cứ dấu vết gì, sân  thật sự   ai, hai  con  cứ biến mất như . Trong phòng ngủ của phu nhân ngoại trừ mất đôi hoa tai, dư   thiếu gì,  lẽ... Là Mạnh Phất Yên  lấy."
"Không  khả năng!" Tô phu nhân tức giận rống to: "Một cô gái mười mấy tuổi như cô ,   thể lặng yên  tiếng động  phòng  còn  để  bất cứ dấu vết gì? Còn  Mạnh Tô Cầm  nữa,  bệnh ốm yếu đến mức  đường đều lao lực, ai đưa cô  ? Không  sân  luôn   canh giữ ư? Ai thần   quỷ   đưa hai bọn họ ? Các  đều là  c.h.ế.t ?"