Mạnh Phất Yên cầm vòng tay, xoay chạy.
Đoán bộ, cô trở về chậm rãi suy nghĩ.
"Đợi một lát!" Cô chạy, Cố Đình Chi gọi cô .
Mạnh Phất Yên chút quá tình nguyện dừng bước , xoay , bộ như việc gì:
"Làm ?"
Cố Đình Chi vươn tay với cô: "Lại đây, lời với em."
Mạnh Phất Yên: "..."
Không, cô một chút nào.
mà vẫn vươn tay đặt tay lòng bàn tay , đến bên cạnh , kéo lên đùi, ôm trong lòng.
Cố Đình Chi ôm cô, cầm lấy vòng tay đeo lên cổ tay cô, vòng tay phấn hồng vô cùng lộng lẫy cổ tay trắng nõn của cô.
Anh nắm lấy cổ tay cô, hỏi: "Em thích vòng tay ?"
Đầu Mạnh Phất Yên gật như trống lắc:
"Không , đây là vòng tay bình thường, nhà em nhiều, đủ loại ngọc, đều là đồ cổ! Chẳng qua chiếc vòng Ngô Tư Vũ đoạt , em đoạt lấy vẫn thể cướp trở về, trong lòng vẫn luôn nhớ thương. Chủ yếu nhớ thương chiếc vòng tay , mà là vì đoạt thua."
Cố Đình Chi khẽ, cảm thấy cô gái vẫn là còn ít tuổi, còn chút tâm tính trẻ con.
"Vậy bây giờ giúp em cướp về, vui vẻ ?"
"Đương nhiên vui vẻ, em thắng , còn đám chướng mắt tới phiền em. Hiện giờ vòng tay trở , cũng tác dụng lớn gì, em dứt khoát bán , còn thể kiếm ít tiền!"
Cố Đình Chi cau mày:
"Em thiếu tiền ? Tiền cho em còn đủ tiêu ? Vòng tay như , gì cũng là tổ tiên truyền xuống, bán nó gì?"
DTV
Mạnh Phất Yên bĩu môi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-291.html.]
"Lại đáng giá tiền, đây em cho em ít vòng ngọc đặc biệt quý trọng, như mới gọi là , em đều đeo mãi hết."
Cố Đình Chi nhẹ nhàng vuốt ve vòng tay , chậm rãi :
"Giữ , chúng thiếu tiền, em mua gì đầu tư gì, dùng tiền của là , đừng bán đồ của tổ tiên."
"Vốn dĩ vòng tay cũng xem như quý giá, bán cũng mấy đồng, ý nghĩa gì, giữ tương lai đồ lưu niệm. Anh kiếm lời nhiều tiền như thế, em tiêu ai tiêu?"
Mạnh Phất Yên :
"Em giỏi tiêu tiền đấy, từ nhỏ đến lớn đều thể tiêu tiền, dạy em nhiều thứ, chỉ duy nhất dạy em ăn mặc cần kiệm."
Cố Đình Chi lập tức vui vẻ, trán cọ trán cô: "Tùy em xài kiểu gì cũng , kiếm chắc chắn nhiều hơn em tiêu."
Ánh mắt về phía vòng tay, dịu dàng mở miệng:
"Yên Yên, thực nhiều chuyện cho em, thậm chí, còn là chuyện lớn, đạt ít lợi từ giữa."
"Có đôi khi nghĩ, em cũng là cô gái thích theo đuổi sự nghiệp cá nhân, những chuyện đó em , lẽ sẽ càng thêm dễ dàng, nhưng mà do dự lâu vẫn thể miệng, ..."
"Chuyện gì mà giải thích?" Mạnh Phất Yên vội vàng cắt ngang lời , cô những bí mật đó, tham dự chút nào.
"Anh là quân nhân mà! Không hiệp nghị bảo mật ? Chuyện quan trọng thể bên ngoài? Em , những công việc của lĩnh vực của em, em chút nào."
Cố Đình Chi ngây ngốc: "Thật sự ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Em gì, cần gì? Anh chắc chắn xử lý càng hơn em đúng ? Những chuyện đó trợ giúp đối với em ? Thăng quan phát tài ư?"
Cố Đình Chi gật đầu: "Ừm!"
Mạnh Phất Yên :
"Em lo quan, tổ tiên Mạnh gia vẫn luôn kinh doanh, em cũng thích ngành , em sẽ quan mà, quá mệt mỏi. Muốn em cả ngày chơi tâm nhãn giở giọng quan với một đám lãnh đạo, tha cho em , em chuyện ."
Từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn dạy dỗ, đều là buôn bán thế nào, đó chính là nhớ tất cả quan hệ nhân mạch của Mạnh gia, mười mấy tuổi lượt qua đời, cô học nhiều như , đều là khai quật cơ sở của bản lĩnh , thậm chí còn nhiều là Cố Đình Chi dạy.
Những năm xuyên qua sinh ở tướng môn, nhưng gia tộc nhiều bé trai, cô lăn lộn ở bộ đội, phú nhị đại, vẫn là đầu tư ăn, kiếm tiền thành tiểu phú bà, nhưng thật sự trải qua ở giới quân sự chính trị.