" mà dù  cũng là  quen,  thiếu nhân thủ, nên vẫn hợp tác với bọn họ. Mấy năm nay cho dù là dòng bên Mạnh gia  Tô gia, việc kinh doanh đều  , là nhờ  âm thầm bày mưu tính kế cho bọn họ, mới  cục diện hôm nay."
Mạnh Phất Yên kinh hãi,  bày mưu tính kế ư?
Vậy đời  dòng bên và Tô gia phát triển  như , chẳng lẽ là vì vẫn luôn là  ở phía  bày tính?
Bà    khỏe, ban đầu  khả năng còn  thể chu  với bọn họ,   cơ thể càng ngày càng kém, Tô gia sợ mất  mưu sĩ ,  là  ham sản nghiệp trong tay bà , dần sinh  lòng  xa, giam bà , thậm chí liên hợp với dòng bên của Mạnh gia giam lỏng .
Vì tồn tại, vì còn  cơ hội  thấy con gái ,   chừng  cô thật sự sẽ giúp những  đó.
Chỉ cần  giá trị, những  đó sẽ nghĩ hết  biện pháp chữa khỏi cho bà , nhưng mà...
Có khả năng cuối cùng  thể như  mong ?
Nếu chuyện  là thật,  kiếp  gia nghiệp của dòng bên Mạnh gia và Tô gia to như , chẳng  đều là tâm huyết của ?
Mẹ kiếp!
Đời  giúp đám  xa đó về nước còn khoe khoang với cô,   nhắc tới chuyện về  cô một chữ, thậm chí còn  bóng  gió  hỏi thăm trong tay cô  tài sản Mạnh gia để   , giúp đám khốn nạn !
Tàn nhẫn trong lòng Mạnh Phất Yên lập tức dâng lên:
"Mẹ,  là... Chúng  tiếp tục hợp tác với bọn họ? Đều là  quen,  cũng  bọn họ, chỉ cần  khỏe mạnh,    đáng tin tưởng giúp đỡ, cho dù đám  dòng bên liên hợp với Tô gia, cũng   đối thủ của ."
DTV
Mạnh Tô Cầm nhướng mày, bà  vẫn hiểu  con gái, dù  cũng là  một tay bồi dưỡng, khóe miệng  nhếch lên, bà  hỏi:
"Con là  gậy ông đập lưng ông, hợp tác với bọn họ,  đó khống chế bọn họ, nuốt hai nhà  ư?"
Mạnh Phất Yên  :
"Cái gì mà nuốt hai nhà ạ? Chúng  là  Mạnh gia, là dòng chính, bọn họ là dòng bên, tài sản của dòng bên do dòng chính quản lý   là lẽ đương nhiên ạ? Còn Tô gia... Ai bảo bà  giam lỏng ? Không trả thù , thật sự là cho rằng chúng  sợ bọn họ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-290.html.]
Có phương hướng, hai  con bắt đầu bàn bạc chi tiết kế tiếp nên  thế nào, bàn bạc mỗi ngày.
Mãi đến buổi tối, Cố Đình Chi về nhà.
Ăn cơm tối xong, bảo Mạnh Tô Cầm uống thuốc lên lầu nghỉ ngơi sớm, Mạnh Phất Yên bưng cốc sữa bò  phòng  việc của Cố Đình Chi,  đang xem văn kiện, xem  nghiêm túc.
Thấy Mạnh Phất Yên tiến ,  ngẩng đầu, gương mặt  ngụy trang cũng lộ  tươi   mấy phần tương tự Cố Đình Chi, ánh mắt cưng chiều như :
"Làm  ? Không ngủ  ?"
Mạnh Phất Yên đưa sữa bò cho , trả lời:
"Tạm thời  mệt, hôm nay  chuyện với , trò chuyện một lát em nhớ  nhiều chuyện lúc . Chuyện trong nước đều  hạ màn, từ  tới nay em đều  nghĩ tới sẽ thuận lợi như ."
"Nhớ tới  đây, em còn vì Ngô Tư Vũ đánh mất vòng tay của em mà đặc biệt phẫn nộ, nghĩ nhất định  tìm  vòng tay về. Đáng tiếc   em đến chợ đen tìm  lâu, cũng   tin tức gì. Hiện giờ   Ngô Tư Vũ  đưa tới thâm sơn cùng cốc nào, vòng tay của em,  lẽ   tìm  trở về."
Cố Đình Chi dừng một lát, im lặng một lát mới hỏi: "Là vòng tay kiểu gì? Anh bảo  để ý giúp em."
"Chính là một cái vòng tay ngọc hòa điền, là ngọc hoa đào hiếm , phấn nộn, màu sắc  , là ngọc nạm vàng!"
Cố Đình Chi cúi đầu, vươn tay cho  trong túi, móc  một vòng ngọc: "Có  là cái   ?"...
Tay của Cố Đình Chi  to, mười ngón thon dài, khớp xương rõ ràng.
Trong lòng bàn tay   một vòng tay, vòng tay ngọc phấn hồng, đúng là vòng tay Mạnh Phất Yên  mất lúc .
Trong lòng hiểu rõ, nhưng  mặt cô vẫn lộ  tươi : "Chính là nó,   ở chỗ ?"
Ánh mắt Cố Đình Chi  về phía vòng tay, chậm rãi : "Cơ duyên xảo hợp  ,  màu sắc  , chuẩn  tặng cho em  quà, nên mang theo."
Mạnh Phất Yên  :
"Vậy em nhận lấy, chiếc vòng tay  vốn là của em,  đó  Ngô Tư Vũ đoạt mất, lúc  em còn cãi  với cô  một trận. Cũng may bây giờ  trở ,  quấy rầy   việc nữa, em  đây!"