"Hả?" Mạnh Phất Yên  hồn,  dáng vẻ lo lắng của  cô, cô trấn an: "Không  gì ạ, con suy nghĩ một  chuyện thôi. Mẹ,  còn   với con,  tính toán gì cho tương lai, đám  dòng bên của Mạnh gia, con còn gặp  ạ?"
Vẫn nên hỏi tính toán của   , còn bên Cố Đình Chi,    gian là ở     ở vòng tay, thử hỏi  vòng tay , xem   thế nào thì sẽ .
Mạnh Tô Cầm im lặng một lát, hỏi: "Yên Yên,   con  nước ngoài, là  liên hệ với bọn họ ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Vâng ạ, tình hình trong nước  phức tạp, , Từ gia đổ,  sung quân đến khu vực xa xôi chịu khổ, nhà  còn  một  dòng bên khác cũng chịu ảnh hưởng, quả thực gian nan, con  giúp bọn họ một tay. Tốt nhất là khiến bọn họ đều trở  thành phố Thường Ninh, cho dù Từ gia   biện pháp quan phục nguyên chức, nhưng ít   thể  công việc khác, như  uy vọng của Mạnh gia chúng  mới  tản ."
"Mạnh gia  thể  đến ngày hôm nay thật sự quá  dễ dàng, tổ tiên của chúng  chịu nhiều khổ cực như thế,  nô tài cho nhà tư bản nhiều năm như , vất vả lắm mới thoát , cụ ông và cụ bà lớn tuổi như  còn nỗ lực sáng lập xưởng máy móc, cực khổ nhiều năm cuối cùng còn nộp cho quốc gia. Khi ông bà ngoại còn trẻ thì  bộ đội, khiến cơ thể chịu tổn thương, trở về lao tâm lao lực phát triển xưởng máy móc, lúc  mới khiến cơ thể  khỏe sớm qua đời."
"Nếu ông bà ngoại   ở bộ đội  thương cơ thể,  lẽ, bọn họ  thể sinh thêm mấy  con, cũng  lẽ,  thể sống lâu thêm? Nếu bọn họ  thể sống lâu, thực lực nhà    đứt gãy,  hại  còn    trưởng thành, ông bà ngoại  qua đời."
"Sau   cũng là vì  đặc vụ của địch hãm hại, vì bảo vệ tài sản của xưởng máy móc mới  thương, nhà  dùng hết  thứ,  thể  ngay cả mạng đều đặt cược , vất vả lắm mới từ nô tài xoay thành  bình thường ở thành phố Thường Ninh. Tâm huyết của mấy thế hệ, con  cam lòng  hủy hoại như thế, nếu con    chút gì đó, dựa theo tình hình trong nước, cuối cùng mấy căn nhà cho thuê của nhà chúng  cũng  giữ , tương lai con   mặt mũi  xuống gặp tổ tông!"
Mạnh Tô Cầm: "..."
Bà  thở dài: "Đừng  là con,  cũng   mặt mũi  xuống gặp tổ tông."
Nỗ lực nửa đời, cuối cùng hai bàn tay trắng, ai cam tâm chứ?
Cho dù Mạnh gia còn cất giấu đống tài sản đó, tương lai nếu kinh tế mở , nhà bọn họ chắc chắn còn  thể giàu lên, nhưng mà  đợi tới ngày tháng năm nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-289.html.]
Thời gian dài    lạnh, uy vọng Mạnh gia   ở thành phố Thường Ninh, sẽ thật sự  còn.
Lúc  bà  từ bỏ tình yêu cũng  về nhà kế thừa sự nghiệp, hiện giờ, bà  tuyệt đối  cam tâm  còn như .
"Con là  tìm bọn họ  buôn bán với trong nước, giúp trong nước kiếm ngoại hối, lấy chuyện  đổi lấy  Mạnh gia trong nước  thể trở  thành phố Thường Ninh ?"
Không hổ là  ngành , thật sự quá nhạy cảm đối với ngoại hối.
DTV
Mạnh Phất Yên liên tục gật đầu:
" , hiện giờ   cảm thấy kiếm  ngoại hối  vinh, quốc gia đặc biệt thiếu mấy thứ , nếu Mạnh gia chúng   thể sáng tạo lượng lớn ngoại hối, bảo trong nước chiếu cố  thích của chúng  trong nước  lẽ  quá phận đúng  ạ? Có  ít  vì   thích hải ngoại gửi tiền trở về, cầm tiền ngoại hối đến cửa hàng ngoại hối dân chúng bình thường    mua vật tư."
"Những cửa hàng đó đều là đặc biệt chuẩn  vì những  ,  thường căn bản   , vật tư bên trong phong phú hơn ở hợp tác xã mua bán nhiều."
Mạnh Tô Cầm gật đầu:
"Thực  loại chuyện    thể , nhưng mà ở trong nước   là  qua đời, nếu  lộ diện,   bên cha con  chịu ảnh hưởng  , đám  ở dòng bên  thật sự tiện hơn nhiều."
Mạnh Phất Yên nhíu mày : "Mẹ, bọn họ  đáng tin tưởng ạ? Có  bọn họ liên hợp với Tô gia đối phó   ạ?"
Mạnh Tô Cầm  :
"Đối phó, thì   tới, chẳng qua là    tài sản trong tay  mà thôi. Mẹ  sản nghiệp ở bên Cảng Thành, bên thành phố Gotham  cũng , khi mới tới  là một  phụ nữ, sức khỏe còn  , đương nhiên là sẽ tìm  quen, ai  Tô gia và dòng bên Mạnh gia phát triển kém như ?"