Mạnh Tô Cầm trợn to mắt:
"Đó là vì năm đó chú Lục con ở  xa quân khu,    ở tít thành phố Thường Ninh. Còn  một nguyên nhân  quan trọng, chính là dì Tần con sinh ba con trai."
Ách...
Mạnh Phất Yên nghẹn họng!
"Thực  cha con và chú Lục đều phản cảm cổ hủ của ông bà nội con, năm đó con dâu cả qua đời, ông cụ  dì Tần con trở về hầu hạ bọn họ, thuận tiện chăm sóc hai đứa nhỏ của cha con, là cha con và chú Lục đều  đồng ý. Khi đó Tần Quỳnh Anh  hai con trai, trong bụng còn đang mang thai một đứa,  nắm chắc từ chối, cho nên chuyện  mới  thành."
"Rõ ràng là  lính cần vụ,  nhân viên công tác chăm sóc, còn   nhà khác ở bên,  cố chấp  con dâu ở  mặt hầu hạ. Đơn thuần chính là ông già thích phô trương,   việc gì  nên tìm việc!"
Mạnh Phất Yên: "..."
Mạnh Phất Yên run rẩy, bỗng nhiên cảm thấy  vô cùng may mắn vì  sinh  ở gia đình như thế, vội vàng  đầu ôm chặt  :
"Mẹ,  đúng là quá   xa,   quá đúng. Chúng   gia nghiệp  kế thừa ở thành phố Thường Ninh, là con gái một, là hòn ngọc quý  tay,  cần chạy tới nhà  khác   hầu? Không gả là , con   sinh  ở gia đình như thế!"
Mạnh Tô Cầm vỗ bả vai cô, tiếp tục :
" , lúc      chuyện, thật sự  thất vọng. Lúc đó  niên thiếu khinh cuồng, tràn ngập dã tâm,  chịu  loại ấm ức ?"
"Tổ tiên nhà  gặp nạn, bất đắc dĩ biến thành nô tài nhà địa chủ,   bán mạng cho  khác nhiều năm như thế. Mãi đến thế hệ cụ ông cụ bà con vẫn là nô tài, bọn họ tìm  cơ hội  buôn bán, nỗ lực kinh doanh, giúp Tô gia kiếm lời nhiều như , chính là vì tìm cơ hội thoát khỏi  phận . Ai  vất vả lắm mới giúp Tô gia thành nhà tư bản lớn của Thượng Hải, Tô gia  dùng quen nô tài  mà  chịu thả ."
"Vì càng dễ khống chế Mạnh gia, bắt nạt con gái trong nhà,  biến hết cô gái Mạnh gia thành tiểu  của thiếu gia nhà bọn họ, vì sống  thể diện một chút, cụ ông và cụ bà con từng chịu  ít ấm ức. Vất vả lắm đến lúc Hoa Quốc thành lập, mỗi  bình đẳng, chúng  thoát khỏi Tô gia,  thể tự   việc, ông bà ngoại con ở bộ đội cũng lăn lộn  . Mẹ  thiên kim đại tiểu thư  ,  chạy tới nhà  khác hầu hạ  , giống y như nha ,  còn lâu mới !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-278.html.]
Mạnh Phất Yên nghĩ một lát về tuyến thời gian: "Lúc  ông ngoại còn  xuất ngũ đúng  ạ? Xưởng máy móc  xây lên  đúng  ạ?"
Mạnh Tô Cầm gật đầu:
DTV
"Ừm, lúc  xưởng máy móc ở trong tay cụ ông và cụ bà con, chẳng qua quy mô  to như bây giờ, nhưng lúc   Mạnh gia chúng    khống chế, tiền kiếm  đều ở trong tay , khi đó nhà    tiền."
"Những năm đó xưởng máy móc khuếch trương  nhanh,  vô cùng bội phục hai . Khi đó ông bà ngoại con vẫn luôn ở bộ đội,  thích  buôn bán, cảm thấy tương lai cha  ở bộ đội,  nhà máy trong nhà chắc chắn sẽ do  kế thừa. Cho nên  vẫn luôn là  thừa kế vị trí xưởng trưởng đúng ,   theo ông bà nội rèn luyện mấy năm, tương lai  thẳng lên vị trí xưởng trưởng."
Mạnh Phất Yên: "..."
Có gia nghiệp sẽ kế thừa như , là cô cô cũng  gả chồng!
 mà Mạnh Phất Yên  cảm thấy kỳ lạ: "Nếu    gả  Lục gia,  vì  còn cùng cha  con? Là  sinh con với   thích ạ?"
Mạnh Tô Cầm: "..."
Bà  im lặng một lát,  chút ngượng ngùng : "Nói   khả năng con đều  tin,  và cha con là    tính kế!"
Ách...
Mạnh Phất Yên trợn to mắt: "Có ý gì ạ? Con   là kết tinh tình yêu của hai ?"
Mạnh Tô Cầm  chút cạn lời, tư duy của con gái bà  nhanh nhạy quá.
 mà nghĩ   cảm thấy  vui vẻ, tính tình như   , lúc  bà  còn lo lắng  Yên Yên dẫn theo em trai, một  ở nhà đối mặt với đám Ngô Quốc Trụ,  thể trở nên cực đoan buồn bực  , hiện giờ xem    chút vấn đề gì.
Cô vẫn là cô gái tự tin rộng rãi, thỉnh thoảng kiêu ngạo như !