Yên Yên?
Con gái bà ư?
Chẳng lẽ là bà quá nhớ con gái, cho nên xuất hiện ảo giác?
Con gái bà ở tận Hoa Quốc, thậm chí còn bà còn sống, xuất hiện ở đây?
"Mẹ... Mẹ..."
Giọng thật sự quá quen thuộc, từng tiếng vẫn luôn ngừng, Mạnh Tô Cầm vội vàng tiến lên mở cửa .
Bốn mắt , đều là quá giống trong trí nhớ của mỗi .
Một gương mặt đầy ốm yếu, cả tiều tụy!
DTV
Một rút tính trẻ con, trưởng thành!
Tuy đều đổi, nhưng vẫn liếc mắt một cái là nhận .
Đây thật sự là con gái của bà !
Đây thật sự là của cô!
"Yên Yên!"
"Mẹ!"
Hai con ôm lấy rống, đều sợ đối phương biến mất.
Nữ quản gia thấy thế phản ứng gì, ánh mắt hai rương da Mạnh Phất Yên mang tới, đó rời mắt :
"Hai con các cô chuyện , báo cáo với phu nhân."
Nói xong thì xoay rời .
Lúc cho dù là Mạnh Phất Yên Mạnh Tô Cầm đều quản bà , hai con ôm một lát, đều cẩn thận đánh giá đối phương.
Mất mà tìm , là chuyện vui mừng tới mức nào!
Mạnh Tô Cầm vuốt ve gương mặt còn tính trẻ con của con gái: "Yên Yên, con đến đây? Sao con nước ngoài?"
Mạnh Phất Yên gương mặt ốm yếu của , vội vàng đỡ bà xuống ghế sô pha, đóng cửa , lúc mới trở bên cạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-274.html.]
"Ở mặt ngoài, con là lén chạy , nhưng thực tế con là con đường chính quy ngoài. Chú Lục giúp đỡ, cho nên con sẽ ảnh hưởng tới thích bạn bè trong nước, tương lai trở về lúc nào cũng , cho nên cần lo lắng ạ."
"Chuyện trong lòng rõ là , ở mặt ngoài đừng để ."
Mạnh Tô Cầm chút dám tin, Lục Kiến Quân đưa cô nước ngoài?
Lục Kiến Quân căn bản bà vẫn còn sống mà.
"Chú Lục con đưa con nước ngoài gì?"
"Là con tự ." Mạnh Phất Yên sang chuyện khác: "Mẹ, chuyện chúng chậm rãi , sức khỏe của thế nào ạ? Có nghiêm trọng ?"
Cô vội vàng nắm lấy tay Mạnh Tô Cầm, cô từng học y thuật, chẳng qua chân chính học ngành mà thôi.
Bà ngoại cô từng là quân y, khi còn nhỏ từng theo học một ít, trọng thương chữa khỏi qua đời, đối với cô lúc mười mấy tuổi là đả kích quá lớn.
Cho nên cô vẫn luôn từ bỏ học y, thậm chí khi xuyên qua vẫn luôn học.
Bắt mạch vẫn thành vấn đề.
Kiểm tra một lát, mới cô thật sự thương nghiêm trọng, năm đó thương cơ thể, để di chứng lợi hại, loại tình huống an tâm điều dưỡng, lẽ thể sống lâu mấy năm.
mà bà lao tâm lao lực buôn bán, lụng vất vả khiến cơ thể càng thương nặng hơn.
"Mẹ, chuyện gì chúng sẽ từ từ , đừng lo lắng cho con, con còn bảo vệ ở bên ngoài, con là ở Tô gia nên đặc biệt tới tìm , chỗ phòng bếp ạ? Thường ngày ăn cơm thế nào? Con nấu ít thuốc điều trị cơ thể cho ."
Con gái đều ở bên cạnh, Mạnh Tô Cầm cũng nóng vội nữa.
"Ở đây phòng bếp, nhưng mà cơ bản đều là Tô gia đưa cơm đưa đồ ăn tới, em trai con thế nào?"
Căn nhà nhỏ ba gian, giống căn nhà ngói ở trong nước, phía giữa là phòng khách, một bên là phòng bếp, một bên là phòng ngủ.
Mạnh Phất Yên lấy ít dược liệu trong rương hành lý , phối thuốc trả lời Mạnh Tô Cầm:
"Mẹ yên tâm, Vân Ký , trong nhà xảy ít chuyện, hiện giờ chuyện đều ."
Cô tình hình trong nhà cho Mạnh Tô Cầm , chẳng qua chuyện hiện giờ Mạnh Vân Ký theo Lục Quốc Trung, tạm thời .
Cô cần hỏi rõ chuyện năm đó , để chậm rãi tiêu hóa.
Nghe trong nhà xảy nhiều chuyện như , Ngô gia và Trương gia đều rơi đài, Ngô Quốc Trụ, Ngô Quốc Đống đều b.ắ.n chết, Mạnh Tô Cầm khiếp sợ đến mức một câu nên lời.
, Lục Quốc Trung vì rửa sạch kẻ địch, b.ắ.n c.h.ế.t mấy của Ngô gia và Trương gia, khi Mạnh Phất Yên nước ngoài chấp hành xong.