Đây từng là món đồ trang sức hồng bảo thạch nguyên bộ, vòng cổ, hoa tai, vòng tay, kim cài áo, nhẫn, cả bộ vô cùng , là năm đó khi Tô gia phát đạt, bà cụ Tô gia thuê   riêng.
Lúc  Tôn Tuệ còn là cháu dâu của Tô gia, bà cụ     chồng bà , mà là bà nội của bà , hiện giờ  qua đời.
Niên đại đó văn hóa Tây Dương vô cùng lưu hành ở Thượng Hải, các phu nhân nhà giàu ở Thượng Hải đều lưu hành đeo trang sức châu báu kiểu mới.
Lúc  bà   thích bộ trang sức hồng bảo thạch , vì lấy  mà cố gắng biểu hiện  mặt bà cụ,  vụ  ăn giúp Tô gia,  khi thành cong hy vọng bà cụ khen thưởng bộ trang sức  cho bà .
Bà cụ lập tức đồng ý.
Kết quả bà   thành công, còn gây  họa lớn, khiến Tô gia tổn thất nặng nề, cuối cùng là  Mạnh gia  thu dọn cục diện rối rắm, cứu chữa , cuối cùng còn kiếm lời.
Bà cụ trừng phạt bà , còn thưởng bộ trang sức  cho Mạnh gia.
Bà  mất hết thể diện ở nhà chồng.
Người Mạnh gia chỉ là nô tài,  việc vì chủ tử là đương nhiên,  mà lấy bộ trang sức  ban thưởng cho bọn họ, như    là cố ý vả mặt bà  ?
Hiện giờ con nhóc c.h.ế.t tiệt  đeo vòng cổ đắt nhất đó, còn mang hoa tai tới tặng bà , chính là cố ý vả mặt bà .
Quả thực là buồn !
Nhìn thấy Tôn Tuệ, Mạnh Phất Yên vô cùng hòa khí:
"Vị  là Tô phu nhân đúng ! Chào phu nhân,  là Mạnh Phất Yên, là con gái của Mạnh Tô Cầm.      ở đây dưỡng bệnh,  lẽ   từng nhắc về  với bà, cảm ơn bà  quan tâm  ,   đang ở ,    gặp bà ."
Tôn Tuệ  cô gái nhỏ ngoan ngoãn gương mặt hòa khí  mắt, trong lúc nhất thời   rốt cuộc là cô gái  cố ý tới chọc tức bà ,  chỉ là trùng hợp?
Nếu cố ý,   cô  ?
DTV
Lúc  Mạnh Tô Cầm thật sự     ở bên, mấy năm nay bà  vốn  hợp tác với Tô gia, ở nơi  dưỡng bệnh  khác đều chỉ   Tô gia , cô  tới đây,   đột nhiên chạy tới Tô gia gây sự ?
Không thăm dò  chi tiết, Tôn Tuệ sẽ  hành động thiếu suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-273.html.]
Huống chi năm đó khi Tô gia rời khỏi Hoa Quốc,   mất  ít tài sản,  lẽ trong tay Mạnh gia còn  ít.
Lại  vòng cổ  mấy cái, Tôn Tuệ lộ  tươi   thiện: "Cô là Yên Yên ! Trời ạ! Đã lớn như  ,  mà cô tới nước Mỹ,   tới đây?"
Mạnh Phất Yên  : "Tới một ,  đường  quá vất vả, suýt nữa mất cả hành lý."
Loại chuyện ma quỷ  ai tin?
Một cô gái nhỏ từ nội địa Hoa Quốc tới, với dáng vẻ   đường sớm     ăn.
"Vậy thì đúng là  dễ dàng, cô gái nhỏ như cô,  đường nguy hiểm như , cũng may là  xảy  vấn đề gì."
Mạnh Phất Yên  : " , vận may của  khá ,   ở  thế?    thăm bà ,  đều  mấy năm  gặp bà ."
Cho dù   Mạnh Phất Yên, Tô gia còn  tới lúc xé rách da mặt với Mạnh Tô Cầm, cho nên lúc  Tôn Tuệ  gây khó dễ cho Mạnh Phất Yên, bảo nữ quản gia đưa Mạnh Phất Yên  gặp Mạnh Tô Cầm.
Mạnh Tô Cầm ở sân , cách lầu chính còn  một , xuyên qua vườn hoa, mới thấy  nhà ở của bà .
Là một căn nhà nhỏ ba gian, vị trí  hẻo lánh, ở sâu trong vườn hoa.
Trong lòng Mạnh Phất Yên  khẩn trương, kiếp  kiếp , nhiều năm như  sắp  gặp , cô cũng  dám tin tưởng chuyện  là thật.
Căn nhà nhỏ ba gian xuất hiện  mắt, đôi mắt cô  chằm chằm căn nhà nhỏ ,  ở bên trong,  ở bên trong đó ?
Cửa đóng kín, nữ quản gia tiến lên gõ cửa: "Mạnh Tô Cầm, mở cửa, con gái cô tới tìm cô!"
Bên trong   phản ứng.
Mạnh Phất Yên  đợi kịp, tự  tiến lên gõ cửa: "Mẹ, , con là Yên Yên,  ở bên trong ? Mẹ..."
Cô  ngừng gõ cửa,  ngừng gọi, giọng  vẫn luôn  ngừng.
Mạnh Tô Cầm đang ở bên trong, mới đầu  thấy lời nữ quản gia  bà  còn ngẩn ,  đó  thấy  giọng Mạnh Phất Yên, cả  bà  cứng đờ.