mà tốc độ của Mạnh Phất Yên nhanh hơn bọn họ, dẫn đầu mở miệng: "Gia chủ của các ông  nhà ?"
Người giúp việc sửng sốt, Hán ngữ ư?
Nhìn dáng vẻ,  lẽ là  Hoa!
"Cô gái nhỏ, cô là ai?"
Mạnh Phất Yên , vẻ mặt ngoan ngoãn: " là con của bạn của gia chủ nhà các bà, Mạnh Tô Cầm là  .      ở đây dưỡng bệnh, nên đặc biệt tới thăm."
"Tìm một   thể chuyển lời tới đây, chỗ   một món đồ  giao cho Tô phu nhân nhà các ba, bà   thấy đồ chắc chắn sẽ gặp ."
Người ,  rõ ràng là  giúp việc bình thường,  thể đưa  quyết định.
Thấy Mạnh Phất Yên khí định thần nhàn, ăn mặc cũng giàu , vòng cổ  cổ còn lóe sáng như , tuy ông   chắc chắn  là thật  giả, nhưng  là  đồ .
Thiên kim tiểu thư như  ông   dám đắc tội, quan trọng còn là con gái của Mạnh Tô Cầm?
Người giúp việc lập tức  tìm , một lát  một  phụ nữ trung niên  tới, ăn mặc  chút thể diện, nhưng vẫn là  giúp việc.
Tô gia là nhà tư bản lớn của Thượng Hải  đây, tổ tiên giàu mấy thế hệ, là một gia tộc vô cùng truyền thống,  là địa chủ, còn là nhà tư bản, trong nhà đặc biệt nhiều nô bộc.
Sau khi tới nơi  thời đại phát triển, địa vị của nô bộc cao hơn chút, nhưng cũng chỉ tương đối cao mà thôi.
Tô gia vẫn giữ  nhiều truyền thống cũ,   mắt,   chừng đều là nô bộc Tô gia dẫn theo năm đó.
Mạnh gia,  từng là một trong  đó.
DTV
Bởi vì am hiểu  buôn bán, giúp Tô gia kiếm lời nhiều tiền của, cho nên  trọng dụng.
Năm đó Tô gia  thể  vị trí nhỏ trong đám nhà tư bản lớn ở Thượng Hải, Mạnh gia chính là hãn mã lập hạ công lao.
Nhìn căn nhà của Tô gia,  giúp việc lui tới còn   ít, Mạnh Phất Yên nhếch miệng,  mỉa trong lòng.
Đều  là thời đại , còn  đổi  thói quen từ trong xương cốt!
Người phụ nữ trung niên  thấy Mạnh Phất Yên, đầu tiên là  vòng cổ hồng bảo thạch  cổ cô hấp dẫn, đôi mắt giật giật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-272.html.]
"Cô gái nhỏ, cô tìm phu nhân nhà chúng  ?"
Mạnh Phất Yên  :
" !  là Mạnh Phất Yên con gái của Mạnh Tô Cầm,   ở nơi  dưỡng bệnh, đương nhiên là   tới thăm hỏi. Đây là quà  tặng cho phu nhân,  thể chứng minh  phận của ."
Trong tay của Mạnh Phất Yên là một hộp nhỏ, nữ quản gia giật : "Cô là từ Hoa Quốc tới đây ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: " ! Hôm nay  đến, trời đều sắp tối,  vặn tới Tô gia ở một đêm, phu nhân sẽ   chào đón  đúng ?"
Sắc mặt nữ quản gia  đổi,  cái hộp nhỏ , nhận lấy.
"Cô   theo  ,    cho phu nhân."
Mạnh Phất Yên  theo bà   phòng khách Tô gia.
Phòng khách  rộng,   gì đặc biệt, chỉ  thể dùng mấy từ để hình dung, kim bích huy hoàng.
Dựa theo thời gian Tô cũng cũng  tính là thế gia, thập niên 60  nhiều phần tử tri thức xui xẻo, phần lớn xuất  từ thế gia thư hương, mà niên đại danh môn thư hương , phần lớn là nhà tư bản.
Không  biện pháp, niên đại chiến loạn, dân chúng bình thường cơm đều   ăn, căn bản   điều kiện học tập.
Có thể học tập, cơ bản đều là trong nhà  tiền.
 mà   nhà tư bản  tiền, đều  thể xưng là thế gia thư hương, Tô gia, chính là ngoại lệ trong đó.
Tổ tiên là địa chủ, dựa  thu thuê và áp bức dân chúng mà sống, hậu đại  bồi dưỡng , hai ba đời  thành ăn chơi trác táng,  đuổi kịp sự phát triển của thời đại,  chút buôn bán nhỏ kiếm lời một chút.
Sau  gặp Mạnh gia  nghèo  giỏi  ăn, thành nô tài nhà bọn họ, ở thời kỳ dân quốc nhanh chóng phát triển,  nhanh  tích lũy  nhiều tiền của.
Chẳng qua còn  kịp lắng đọng , thời đại   đổi, vì thế cả nhà trốn , từ thiên đường rơi  địa ngục.
Cũng may đáy dày, hiện giờ miễn cưỡng tồn tại, tích lũy thực lực, nhưng vẫn kém xa thời kỳ đỉnh phong.
Mạnh Phất Yên  xuống ở phòng khách, nữ quản gia  gọi ,  tới mười phút một  phụ nữ trung niên ăn mặc cao quý lộng lẫy  tới.
Người phụ nữ , chính là nữ chủ nhân hiện giờ của Tô gia, Tôn Tuệ.
Tôn Tuệ hừng hực  tới,  thấy vòng cổ  cỏ Mạnh Phất Yên, suýt nữa tức đến lệch mũi.