Ba tháng đặc biệt tìm kiếm còn   tin tức, chỉ  hai loại khả năng cao nhất.
Một là   danh tiếng gì, cho nên khó tìm.
Hai chính là thực lực quá mạnh,  bình thường  tiếp xúc .
"Anh  ở Cảng Thành bao lâu?"
Cố Đình Chi nghĩ một lát, trả lời: "Khoảng nửa tháng."
Nửa tháng, cô chắc chắn  đợi , nếu  thể liên lạc  với Dương Phi là  nhất, nếu  liên lạc  cô sẽ tự   tìm.
Cố Đình Chi    ý tưởng của cô: "Em  chạy ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Em  nhanh chóng tìm  ."
Tâm trạng như , Cố Đình Chi  thể lý giải, hơn nữa  cũng  hy vọng đời  sẽ xảy  chuyện gì, vẫn nên mau chóng tìm  tương đối an tâm hơn.
"Đợi tin tức , nếu  thể liên lạc  với Dương Phi là  nhất, nếu thật sự   tin tức gì,  sẽ dẫn em  tìm."
"Vậy công việc của  thì ?"
Cố Đình Chi  tới bên cạnh cô  xuống, nắm lấy tay cô:
"Công việc khi nào  cũng , huống hồ  ở Cảng Thành vốn   căn cơ gì, bắt đầu từ sớm  muộn đều giống , chút thời gian   vẫn đợi ."
Bọn họ ở Cảng Thành hai ngày, trong lúc  Từ Cạnh mang tới tài liệu tỉ mỉ về sản nghiệp  tay Mạnh Tô Cầm, hơn nữa cuối cùng cũng liên lạc  với Dương Phi.
"Hiện giờ Dương Phi ở thành phố Gotham,  em cũng ở đó, tình hình của bà  hiện giờ   lắm, bên Tô gia  là giúp bà  tìm bác sĩ. Dương Phi  lâu  gặp  em,   tin tức về em,    kinh ngạc vui mừng,  em lập tức đến thành phố Gotham tìm  em."
Mạnh Phất Yên nhíu mày: "Mẹ em ở Tô gia ư?"
Từ Cạnh gật đầu:
"Dương Phi  như , hơn nữa  cảm thấy giọng điệu của    đúng lắm, cảm thấy Tô gia giống như   là nơi   gì, cho nên  nóng lòng  em qua đó."
Mạnh Phất Yên cảm thấy,   chừng suy đoán của  là thật, cô  còn  yên ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-270.html.]
DTV
"Bây giờ em sẽ  ngay."
Cố Đình Chi : "Anh  cùng với em."
Từ Cạnh nhíu mày :
"Vậy bên Cảng Thành   bây giờ? Bên Tô gia là địch là bạn còn  rõ lắm, dựa  lời  của Dương Phi , em cảm thấy  nguy hiểm."
"Có nguy hiểm chúng  cũng nhất định  , dì Mạnh  khỏe lắm, lúc  nếu gặp nguy hiểm    ai trợ giúp, tình hình chỉ  càng  xong. Cậu ở đây, dựa theo kế hoạch tiếp tục là ,  dẫn Yên Yên  một chuyến. Sắp xếp cho bọn họ xong xuôi, cùng lắm thì   trở về là , duy trì liên lạc."
Từ Cạnh gật đầu: "Được,    mau dọn dẹp nhanh chóng rời , em  mua vé máy bay."
Chạng vạng ngày hôm , máy bay lập tức đến thành phố Gotham,   đều  nghỉ ngơi, lập tức  tìm Dương Phi.
Dương Phi, đầu ba mươi tuổi, khóe mắt còn  vết sẹo, trong khí chất nho nhã lộ  kiên cường, kèm theo chút khôn khéo.
Mạnh Phất Yên  thể chắc chắn, kiếp  cô  từng gặp  , cho dù là Mạnh gia  Tô gia, đều    .
Nhìn thấy Mạnh Phất Yên, Dương Phi  chằm chằm mặt cô  lâu, gương mặt  thật sự  giống Mạnh Tô Cầm, khí chất cũng giống.
"Cô thật sự là con gái của tổng giám đốc Mạnh ?"
Mạnh Phất Yên nhếch môi: "Anh vẫn luôn ở bên cạnh  ,  từng   tới  ?"
Dương Phi  :
"Từng  , nhưng mà cô mà tổng giám đốc Mạnh  là cô gái nhỏ, tuy  mấy năm trôi qua nhưng tuổi của cô vẫn  nhiều lắm, hiện giờ , thật sự  giống cô gái nhỏ mười mấy tuổi."
Một  sống kiếp  kiếp  mấy chục năm, cho dù mặt ngoài mới 18 tuổi, nếu   cố tình thu liễm,  khí thế chắc chắn sẽ thành thục hơn nhiều.
"Mẹ  rời  bốn năm, trong nhà xảy   nhiều chuyện,  kế con cháu  kế  phiên  sân,  còn  che chở cho em trai, đương nhiên trưởng thành hơn  bình thường một chút,   đang ở ?"
Dương Phi im lặng.
Mạnh Phất Yên nhíu mày: "Sao   lời nào? Là     ở bên , còn  liên quan tới Tô gia,  bây giờ  ? Bà  ở Tô gia ư?"
Dương Phi bất đắc dĩ : " chỉ lo lắng thôi, lời  của  cô  tin  ."
"Lời  của  đương nhiên là   phán đoán, là bên  xảy  chuyện gì ?"