Sau khi  xong   khỏi phòng tắm, tìm Từ Cạnh tới.
Cửa phòng, Từ Cạnh  tóc  còn nhỏ nước, âu phục   cũng ướt, đôi mắt càng khỏi   lập tức sáng lên ánh sáng  .
Cố Đình Chi  chuyện   với  , bảo   lập tức  tìm  hỏi thăm.
Từ Cạnh sợ ngây :
"Chưa c.h.ế.t ư? Còn  nước ngoài?  là  bản lĩnh lớn! Lúc  bà  cứu tài sản của quốc gia  trọng thương hy sinh,   kết hợp với chuyện của Ngô Quốc Trụ  thể thấy,  lẽ là bà   đặc vụ của địch  hại. Dưới loại giám sát  còn  thể c.h.ế.t giả chạy trốn, đúng là lợi hại."
Từ Cạnh tò mò: "Ai giúp bà  chạy trốn thế?"
Lúc  là năm 71, Mạnh Tô Cầm là  năm 67, lúc   mới bắt đầu rung chuyển, quản lý vô cùng nghiêm!
Dưới tình huống như , còn  trọng thương,  mà chạy thoát?
Cố Đình Chi lắc đầu:
"Yên Yên  , Mạnh gia vốn là gia tộc lâu năm, tổ tiên chính là  theo nhà tư bản  buôn bán,  lẽ là  cách gì đó cũng   chừng. Cậu nhanh  điều tra,  tin lập tức  cho ."
Ánh mắt Từ Cạnh ái   về phía phòng ngủ: "Anh chắc chắn là  tin thì lập tức  cho  ? Nếu lát nữa em  tin tức, cũng  trở về... Ai ui..."
Cố Đình Chi nhấc cân đá  , đóng rầm cửa .
Trở  trong phòng ngủ, mở cửa phòng tắm  Mạnh Phất Yên mới gội đầu xong, váy mới  xé rách  cởi , cơ thể mềm mại của cô gái ở ngay  mắt, cảnh tượng   lực đánh  quá sâu đối với Cố Đình Chi.
Mạnh Phất Yên  đầu, thì thấy đáy mắt  tràn ngập dục vọng, lập tức  nhướng mày với !
Cô nhóc c.h.ế.t tiệt , xem  vẫn  mệt!
Loại chuyện như tắm rửa , hai  cùng  mới càng vui sướng, bồn tắm xả đầy nước, hai  cùng  mới  lãng phí!
Từ Cạnh  tới quấy rầy, cuối cùng Mạnh Phất Yên  Cố Đình Chi ôm , cả    một chút sức lực.
Lấy khăn tắm to bọc lấy cô, chậm rãi đặt cô lên giường, Mạnh Phất Yên nhắm mắt , mệt đến mức    một câu.
Cố Đình Chi mặc áo tắm dài, cầm khăn lông lau tóc cho cô.
"Mệt mỏi thì ngủ một lát ,  lau khô tóc giúp em."
Mạnh Phất Yên thật sự mệt  chết, vẫn luôn  đường,  xe lửa lâu như , tới phương nam là nghĩ cách tới đây, một đường đều  dừng ,  sớm mệt  chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-267.html.]
"Có tin tức lập tức  cho em..."
Mơ mơ màng màng  một câu,  nhanh cô  ngủ mất.
Thấy cô mệt thành như , Cố Đình Chi  nỡ lăn lộn cô nữa, lau khô tóc cho cô,  đồ ngủ xong thì bóp chân và bả vai, đắp chăn lên để cô nghỉ ngơi.
Anh  xuống lầu hỏi một lát, Từ Cạnh còn  trở về, tạm thời còn   tin tức, chỉ  thể chờ đợi.
Lên lầu   giường  nữa, ga trải giường chăn đều là màu hồng nhạt, loại tơ tằm, đặc biệt chuẩn  cho cô.
Dựa theo thẩm mỹ của ,  đều thích màu đậm màu, nhưng mà cô gái nhỏ   thích,  đến nhà cô  thấy cô dùng đều là những màu nhạt màu.
Mặc đồ ngủ mỏng manh thoải mái, Cố Đình Chi  bên cạnh Mạnh Phất Yên, sờ đường viền hoa ren  chăn,    bên cạnh một lát, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Ôm cô an tâm  xuống nghỉ ngơi.
Thực   cũng  mệt mỏi.
DTV
Ra đây ba tháng, dị quốc tha hương, mỗi ngày đều  công việc cần , cũng may nghiệp vụ bên Cảng Thành  nhiều, tới đây đón cô  thể nghỉ ngơi hai ngày.
Đợi Mạnh Phất Yên tỉnh , sắc trời  sắp tối đen, cô nhúc nhích, Cố Đình Chi bên cạnh lập tức cảm nhận , nhưng mà  mở mắt, kéo cô  trong lòng ôm một lát:
"Ngủ tiếp một lát !"
Mạnh Phất Yên ngủ một giấc tỉnh , tinh thần khôi phục  ít, còn   tin tức của , cô  ngủ ngon .
"Người  phái  thế nào? Có tin tức của  ?"
Cố Đình Chi mở to mắt,  sắc trời một lát, lúc  mới :
"Lúc    xuống hỏi một , Từ Cạnh còn  trở về,  lẽ lúc   trở về. Em tiếp tục ngủ ,  xuống   xem,  tin tức sẽ  cho em."
Anh mặc quần áo rời giường, Mạnh Phất Yên cũng  ngủ , dứt khoát dậy luôn.
Hai  xuống lầu, Từ Cạnh  vặn về đến nhà.
"Thế nào?" Mạnh Phất Yên hỏi.
Từ Cạnh : "Chúc mừng,  em thật sự còn sống."
Bị kinh ngạc vui mừng thật lớn đập trúng, Mạnh Phất Yên kích động đến mức khó  thể miêu tả.