Anh từng gặp Trần Anh , nhưng là cấp của Lục Quốc Trung ?
Sao theo Yên Yên?
Lục Kiến Quân mượn trai ư?
Trong ấn tượng, Lục Quốc Trung dễ chuyện như .
mà mặt Cố Đình Chi biểu hiện khác thường, bảo Từ Cạnh sắp xếp lên xe.
Ở Cảng Thành , bọn họ tự do hơn nhiều, tiền thì thể sống thật , vặn Cố Đình Chi nhiều tiền.
Mọi xe, thẳng tới biệt thự ở Cảng Thành mà Cố Đình Chi mua.
Từ Cạnh sắp xếp cho đám Trần Anh ở phía , Cố Đình Chi dẫn Mạnh Phất Yên thẳng lên lầu, kết quả Trần Anh kéo lấy tay Mạnh Phất Yên:
"Cô Mạnh, theo cô."
Cô Cố Đình Chi với ánh mắt phòng , dẫn theo một cô gái xinh như lên lầu, còn sẽ gì, cô luôn theo bên cạnh mới .
Mạnh Phất Yên nhịn , Cố Đình Chi một cái, quả nhiên thấy mặt đen .
Cô vô tội Cố Đình Chi: "Cô sai, chú Lục dặn dò bảo cô luôn theo em, là... Anh để cô ngủ cùng với em ?"
Gương mặt Cố Đình Chi đen : "Em là bạn gái của ."
"Nơi là trong nhà , ngoài, cần diễn..."
"Không !" Cố Đình Chi kéo cô trong lòng, một tay ôm eo cô, vội vàng : "Đó là cách với bọn họ, em cho rằng phía ý đồ của ? Chẳng qua là cảm thấy bạn gái ở bên cạnh đúng là tiện hơn chút, tránh cho phụ nữ khác mê hoặc."
"Chuyện vốn là đang diễn, em vốn là bạn gái của ."
Mạnh Phất Yên dáng vẻ của , cũng đùa nữa, tách lâu như chắc chắn là nhớ cô!
Cô cũng nhớ !
"Được , Trần Anh, cô nghỉ ngơi , khi bác cả dặn dò những việc, chừng mực."
Trần Anh mím môi, liếc mắt Cố Đình Chi một cái, tuy trong lòng bất mãn, nhưng lời của Mạnh Phất Yên cô chắc chắn sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-266.html.]
Vì thế cô buông lỏng tay : "Vậy... Cô việc gì thì cứ gọi bất cứ lúc nào."
"Ừm!"
Cố Đình Chi dẫn cô lên phòng ngủ lầu, mới cửa đè lên cửa hôn xuống.
"Ừm..." Mạnh Phất Yên hoảng sợ, cũng quá nhanh , cô còn chuyện mà!
Cố Đình Chi đợi kịp, gần ba tháng gặp, nhớ cô đến mức sắp điên mất!
Hiện giờ thời tiết Cảng Thành vô cùng ấm áp, cho nên Mạnh Phất Yên mặc nhiều, gấp đợi nổi xé áo xuống.
"Ừm... Không ..." Mạnh Phất Yên trợn to mắt, vội vàng giãy giụa: "Buông em ..."
Cố Đình Chi sẽ ngoan ngoãn lời, trái càng ngày càng vội vàng.
"Em mấy ngày tắm... A..."
DTV
Vừa dứt lời ôm phòng tắm, nước ấm áp xối lên hai .
Mạnh Phất Yên đè lên vách tường, váy xé rách, xoẹt một tiếng, cùng với vòi hoa sen phun dòng nước lạnh đặc biệt kích thích cảm quan.
"Em chuyện quan trọng với , còn như em sẽ tức giận, em ở Cảng Thành..."
Bỗng nhiên Cố Đình Chi dừng động tác, tiếng dòng nước ào ào còn tiếp tục, nhiệt độ trong phòng tắm chậm rãi tăng lên, Cố Đình Chi ngẩng đầu, ngây ngốc!
"Em gì cơ?"
Tóc Mạnh Phất Yên ướt, nước theo lọn tóc chảy xuống : "Em , khả năng em ở Cảng Thành."
"Không là em ..."
"Không , em cũng là khi tới mới năm đó em còn chết, bà thật sự trọng thương, trong nước thể chữa trị nên tìm quan hệ rời ."
"Sở dĩ c.h.ế.t trong nước, lẽ là che giấu phận. Lúc bà đặc vụ theo dõi, còn thương, ở trong nước quá nguy hiểm, còn bằng cứ qua đời như , hạ thấp lòng cảnh giác của kẻ địch. Lúc bà tới Cảng Thành tiên, tin tức chắc chắn là lúc bà bảo vệ tính mạng, nhưng thế nào thì rõ lắm."
"Em cũng chắc chắn hiện giờ bà còn ở đây , khả năng nơi tin tức, khả năng đến Mỹ tìm dòng bên của Mạnh gia. Anh hỏi thăm tin tức giúp em, nhỡ nơi tin tức thì !"
Chuyện đúng là chuyện lớn đối với Mạnh Phất Yên, cho dù Cố Đình Chi vội vàng tới mấy cũng thể chẳng phân biệt nặng nhẹ như , lập tức buông cô :
"Em tắm , tìm hỏi thăm giúp em."