Di chứng ư!
Trong lòng Mạnh Phất Yên thấp thỏm.
Bảo vệ  tính mạng, nhưng còn  di chứng  ,  đời   vẫn luôn  trở về tìm cô,   là vì...
Cô  dám tưởng tượng kết quả đó.
"Cháu... Cháu  , cháu cảm ơn bác cả,  khi cháu tới nhất định sẽ nghĩ  cách tìm kiếm tung tích của . Nếu ở bên Cảng Thành  chữa trị  mà , bà  chắc chắn sẽ đến nơi khác,  khả năng sẽ liên lạc với dòng bên của Mạnh gia, cháu nhất định  thể tìm  ."
Lục Quốc Trung nắm lấy cánh tay của Mạnh Phất Yên, dặn dò:
"Nhớ kỹ,  khi tới   nhiều tâm nhãn, đừng nghĩ rằng là  của dòng bên Mạnh gia thì nhất định  thể tin tưởng. Bụng  cách một lớp da, cho dù là  một nhà  cùng huyết thống cũng như ."
"Mẹ cháu là  thừa kế của Mạnh gia, tài sản của Mạnh gia năm đó  lẽ đều ở trong tay  cháu! Khó đảm bảo đám  bên ngoài  ham , nếu bọn họ  ông bà ngoại cháu đều qua đời, hiện giờ  cháu còn gia nhập bọn họ, trong nước chỉ còn dư  cháu và em trai,  tình huống như   chắc    ý tưởng thâu tóm tiền của của nhà cháu."
"Cho dù những     tâm tư đó, nhưng  đại biểu tất cả   đều  tâm tư đó,  khi đến đó nhất định  cẩn thận. Có đôi khi chính là  bên cạnh, mới đáng sợ nhất,  hiểu ?"
Mạnh Phất Yên mím môi, nghiêm túc gật đầu: "Cháu  nhớ kỹ ạ, bác cả bác yên tâm , cháu sẽ cẩn thận ạ."
Sao Lục Quốc Trung  thể yên tâm ?
Dặn dò  lâu, thời gian thật sự   biện pháp kéo dài, lúc  mới thả Mạnh Phất Yên rời .
Mạnh Phất Yên  máy bay đến sân bay Thượng Hải ,  đó  xe lửa xuôi nam, cuối cùng từ phương nam   Cảng Thành.
Diễn  diễn nguyên bộ, cô thậm chí   thông qua con đường chính quy tiến  Cảng Thành, khi tới biên giới liên lạc với  của Cố Đình Chi, thuận lợi tới Cảng Thành xong, Cố Đình Chi cũng đang đợi cô.
Chẳng qua   mắt, khác   với  lúc .
Gương mặt ,   xa lạ.
Gần ba tháng  gặp, Cố Đình Chi  sớm đợi đến sốt ruột, vất vả lắm mới đợi  cô tới, gặp  , khi Mạnh Phất Yên còn ngây ngốc    kéo  trong lòng.
"Đình Chi?"
Cố Đình Chi ôm chặt cô  lòng: "Đừng sợ, là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-265.html.]
Giọng  quen thuộc , khiến Mạnh Phất Yên an tĩnh , ôm đáp  , nhỏ giọng hỏi:
"Sao   biến thành như thế? Em đều sắp  nhận ."
DTV
Cố Đình Chi  :
"Ra ngoài  việc, đương nhiên là  ngụy trang. Thân phận của  hiện giờ cũng  đổi, tên là Phó Cẩm Niên, cùng một gia tộc với Triều Sinh."
Mạnh Phất Yên chớp mắt, Phó ư?
Đây   là họ của tổng tài bá đạo thường thấy trong tiểu thuyết ở kiếp  ?
Lại  dáng vẻ của  hiện giờ, âu phục giày da, đeo mắt kính, là dáng vẻ của tinh  thương nghiệp, sắc bén và kiên cường chính trực trong bộ đội lúc  đều  thu liễm.
Trên gương mặt  chút ngụy trang, cho dù là  quen,   nhắc nhở cũng  thể nhận  .
Phía  , Từ Cạnh và Phó Triều Sinh cũng ở đây,  thấy Mạnh Phất Yên, Từ Cạnh  vẫy tay, vẻ mặt Phó Triều Sinh  chút biểu cảm.
"Vậy em thì ? Em  cần đổi  phận  ạ?"
Cố Đình Chi lắc đầu:
"Không cần, tương lai em  ảnh hưởng,  là tương lai còn  về bộ đội,  phận ban đầu  yêu cầu giữ . Hiện giờ xem như chấp hành nhiệm vụ, chỉ thêm  phận khác mà thôi."
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng, em hiểu , nhanh dẫn em  tắm rửa nghỉ ngơi ,  xe lửa lâu như  em mệt  c.h.ế.t ."
Cố Đình Chi lập tức đỡ cô lên xe,  thấy  phía  cô thì dùng ánh mắt dò hỏi cô.
Mạnh Phất Yên giải thích: "Đây là vệ sĩ chú Lục sắp xếp cho em, cô  tên là Trần Anh,   sẽ  theo bên cạnh em."
Trần Anh ư?
Cố Đình Chi  chút bất ngờ, đời   từng  thấy tên  , là một nữ bộ đội đặc chủng vô cùng xuất sắc.
Binh chủng đặc biệt  yêu cầu siêu cao đối với cá nhân, thể lực gần như là cơ sở.
Chênh lệch thể lực của nam nữ là trời sinh, cho nên bên bộ đội đặc chủng, nữ đặc biệt xuất sắc tương đối hiếm.
Có  xuất hiện, đương nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý.