Lục Quốc Trung gật đầu: "Ừm, đứa bé  khá thú vị, cũng  ngoan, đứa bé mười tuổi hiếm khi thông minh như , ở  cũng  ảnh hưởng gì."
"Em bận rộn  việc như thế, dù  cũng   thời gian chăm sóc thằng bé, Tinh Minh cũng nhanh chóng tới đây,   là em  tình cảm của mấy đứa bé , giống như  em ruột ? Vậy để  đây tụ tập , chỗ   nhiều cảnh vệ cảnh vụ,  vặn   chăm sóc bọn họ."
Lục Kiến Quân: "..."
Xong , cảm thấy  chuyện đều thoát khỏi khống chế.
Lục Kiến Quân nóng nảy: "Không , chuyện  tuyệt đối  !"
Lục Quốc Trung nhíu mày: "Vì   ?"
Lục Kiến Quân cũng nhận thấy thái độ của   quá, vội vàng giải thích:
"Anh cả,  bận rộn như ,   thời gian chăm sóc đứa bé? Hơn nữa Tinh Dã và Tinh Minh cho dù tới cũng  huấn luyện mỗi ngày,  ít thời gian về nhà, còn nữa... Phương bắc lạnh như ..."
"Anh bận rộn của ,   chậm trễ đoàn tụ của mấy đứa bé,   là em cũng bận ? Đâu nhất định  dẫn thằng bé  theo? Chị gái thằng bé còn ở đây, đến lúc đó mấy đứa bé đều ở nơi , chẳng lẽ em  thằng bé ở một ?"
Lục Kiến Quân: "..."
 !
Lão đại Tinh Dã để , lão tam Lục Tinh Minh  nhanh cũng tới, Yên Yên cũng ở đây, ngoại trừ lão nhị, mấy đứa dư  đều ở đây, nếu ông  mang Vân Ký , ...
"Chuyện ... Không ! Chuyện  tuyệt đối  ..."
Lục Kiến Quân vô cùng khó xử, ông   thể để Mạnh Vân Ký ở đây, đứa bé  trông giống  cả như thế, con là con cháu Mạnh gia, nhỡ   kẻ địch hoài nghi thì   bây giờ?
Thành phố Thường Ninh là địa bàn của Mạnh gia, cách thủ đô  xa, bên  từ khi Viên gia đổ,  rửa sạch gần xong, thủ đô còn lâu mới an  như bên thành phố Thường Ninh!
Lục Quốc Trung  ở nơi đó, đôi mắt sâu  thấy đáy  Lục Kiến Quân,  mấy chữ lạnh như băng còn kiên định.
"Em  của em,  sẽ phái  bảo vệ thằng bé."
Lục Kiến Quân sửng sốt,  gương mặt tràn ngập khiếp sợ: "Anh cả..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-259.html.]
Trong lòng Lục Kiến Quân thấp thỏm, ông  nghĩ    cả ông     gì  ?
Muốn hỏi nhưng  dám hỏi,  nhiều chuyện vẫn nên giữ bí mật tương đối  hơn, lúc    thời cơ   .
Ánh mắt Lục Quốc Trung vẫn  chằm chằm ông , trầm giọng :
"An tâm trở về   , đám  Ngô gia  sẽ mau chóng xử lý, mất   em Ngô Quốc Trụ và Ngô Quốc Đống,  lẽ đối phương sẽ sắp xếp  khác . Ích lợi của xưởng máy móc đó quá lớn, đối phương sẽ  dễ dàng từ bỏ. Em chú ý một chút,  khả năng đối phương sẽ sắp xếp những  khác  , cũng cẩn thận   ở đó  xúi giục."
Vẻ mặt Lục Kiến Quân nghiêm túc hơn: "Em ,  cả yên tâm , em sẽ xử lý  chuyện nhà máy."
Lục Quốc Trung gật đầu: "Biết thì ,  !"
"Vậy Vân Ký..."
"Để ở chỗ ,   thể bảo vệ  thằng bé."
Thấy thái độ của ông  kiên quyết, Lục Kiến Quân    đổi  ông , chỉ  thể đồng ý.
Cứ thế Mạnh Vân Ký  giữ , hơn nữa vẫn luôn ở nhà Lục Quốc Trung, qua một thời gian Lục Quốc Trung thậm chí còn sắp xếp trường học cho  bé, bảo  bé học tiểu học bên .
DTV
Chẳng qua ngày thường, ở  mặt  khác, Lục Quốc Trung ít khi quản Mạnh Vân Ký, thậm chí ông  vẫn  bận, chỉ về nhà nhiều hơn chút.
 mà vì Lục Tinh Dã ở đây, qua một thời gian Lục Tinh Minh cũng điều tới, Lục Quốc Trung  sủng ái hai đứa cháu trai ,     đều bảo vệ, thường theo dẫn theo dạy dỗ.
Mọi  đều cho rằng là vì cháu trai ở bên cạnh, cho nên Lục Quốc Trung mới  thể thường xuyên về nhà.
Gần đây Mạnh Vân Ký vui vẻ  chết, mỗi ngày đều  ở bên  trai chị gái, còn  một bác cả   thiết.
Bác cả đối xử với  bé  ,  giống với đám   đó.
Cho dù chú Lục vẫn luôn đối xử , vẫn  khác biệt.
Chú Lục sẽ bảo vệ bọn họ, chăm sóc bọn họ, nhưng  đủ  mật với  bé,  giống bác  mặt sẽ dạy  bé cưỡi ngựa, dạy  bé học, còn dạy  bé chơi cờ,  chuyện với  bé.
Nhiều năm như , đây là  đầu tiên Mạnh Vân Ký cảm nhận   cha.