Mạnh Phất Yên Lục Quốc Trung một lát, trong lòng chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới, tốc độ của ông nhanh như .
Cô mới đến mấy ngày, ông thể phán đoán quan hệ của bọn họ, còn lập tức gọi đưa Vân Ký đến, còn sắp xếp vệ sĩ cho cô, đây là chắc chắn phận của Vân Ký nữa ?
Niên đại giám định gì đó, Mạnh Phất Yên chắc chắn trong tay Lục Quốc Trung chứng cứ thực tế, chỉ là cảm giác mà thôi.
Chỉ là cảm giác, thể như ...
Trong lòng cô, hận đối với kẻ địch tăng thêm một phần, nếu đám đó, lẽ năm đó và cha sẽ cơ hội ở bên .
Như cô và em trai thể trưởng thành trong gia đình chỉnh.
Trong lòng Mạnh Phất Yên hiểu rõ, nhưng mặt hiện, vẻ mặt cô kích động và cảm kích, chút ngượng ngùng.
"Bác cả, cần phiền phức như , cháu... Cháu sẽ nỗ lực học tập, cháu chỉ là nhân vật nhỏ, chút năng lực cũng đủ bảo vệ , vị đồng chí Trần ưu tú như , để bảo vệ cháu thì đúng là lãng phí!"
Lục Quốc Trung tán thành : "Cháu là nhân vật nhỏ, cháu quan trọng..."
Đối với cha mà , vô cùng vô cùng quan trọng!
Lục Quốc Trung im lặng một lát, mấy lời thể , vì thế giải thích:
"Bác cháu nước ngoài là gì, nếu thành, cũng trợ giúp lớn lao đối với quốc gia chúng , cho nên cần đảm bảo an của cháu. Cháu lớn lên ở Mạnh gia, buôn bán am hiểu nhất giao tiếp với nước ngoài, tới nước ngoài cần gì cứ việc bảo Trần Anh giúp đỡ, đây là mệnh lệnh!"
Mạnh Phất Yên lập tức nghiêm mặt : "Rõ!"
Thấy cô đồng ý, Lục Quốc Trung gật đầu: "Ừm, hiểu rõ thì , !"
Trần Anh dẫn theo Mạnh Phất Yên rời .
DTV
Lục Tinh Dã chút ngoài ý đối với nhiệt tình của bác cả, Lục Kiến Quân thì im lặng.
Ông kẻ ngốc, đây là cả của , cho nên ông lòng đề phòng gì.
Lúc vẫn luôn phát hiện, nhưng từng chuyện cộng , mà hôm nay còn sắp xếp vệ sĩ.
Quan trọng nhất chính là, vệ sĩ bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-258.html.]
Người tin tưởng nhất bên cạnh cả là Trần Cẩn, là em gái ruột của Trần Cẩn, hai em đều là cả cứu, một tay nuôi lớn, tín tự bồi dưỡng , như sẽ tùy tiện đưa vệ sĩ cho khác ?
"Anh cả, cũng thích Yên Yên ?"
Đôi mắt đen láy của Lục Quốc Trung nâng lên, liếc mắt em trai nhà một cái, cúi xuống.
" !"
Chỉ hai chữ, bất cứ giải thích dư thừa nào, để bụng Lục Kiến Quân nghĩ nhiều , là phong cách của Lục Quốc Trung.
mà phong cách nhất quán như , trái khiến Lục Kiến Quân chắc chắn.
Nếu đối phương hoài nghi chuyện gì, tạm thời phủi sạch quan hệ, thì tuyệt đối sẽ giải thích hai câu, đây là bản năng của con .
mà ông giải thích, là trùng hợp ?
"Bảo vệ Yên Yên là chuyện đương nhiên, nhưng đến mức cử Trần Anh đúng ? Cô là tự tay bồi dưỡng mà."
Lục Quốc Trung bắt chéo hai chân, tay cầm tờ báo, đầu cũng nâng lên:
"Người Mạnh gia giỏi buôn bán, mấy năm nay vì quốc gia phụng hiến ít, khác với đám gian thương."
"Cô gái chân truyền của Mạnh gia, là thông minh, chừng nước ngoài thể tạo dự án lớn gì đó. Thật sự thể mang về, đều là chuyện đối với dân chúng chúng , trong nước quá nghèo, kiếm nhiều tiền cho quốc gia là chuyện ."
Lục Kiến Quân: "..."
Là thật ?
Anh cả ông thật sự nghĩ như thế ?
Lục Kiến Quân , dù ông thể quyết định cả, hơn nữa lúc ông dám truy hỏi, dám giải thích quá nhiều, nhỡ khiến cả hoài nghi thì xong.
Thời gian dần trôi qua, Lục Tinh Dã ở , mà Lục Kiến Quân ở ba ngày xong thì chuẩn rời .
Ông đưa Vân Ký , Lục Quốc Trung cho.
"Em trở về việc, dẫn theo thằng bé gì? Để thằng bé ở đây, Tinh Dã dẫn theo là !"
Lục Kiến Quân ngây ngốc: "Hả? Ở đây ư?"