"Hiện giờ    để bụng lúc  cô  là gạt   lợi dụng , vốn dĩ  cũng  nỡ trách cô , cô  sinh hai đứa nhỏ cho ,  thật sự  vui!"
Trần Cẩn cũng vô cùng kích động:
"Vậy thì  quá...   gương mặt của hai đứa nhỏ  đúng là  chút giống ngài, cũng thật sự  thể chắc chắn, bọn họ chính là..."
Lục Quốc Trung  :
"Có lẽ đúng,  ngày sinh của bọn họ, cơ bản là ăn khớp. Hơn nữa  lẽ là vì quan hệ huyết thống,   hai đứa nhỏ  lập tức cảm thấy  thiết, trực giác  cho   lẽ  sai ."
"Chuyện    còn nhiều cơ hội điều tra,  mắt quan trọng nhất là bảo vệ an  của hai đứa bé."
Trần Cẩn lập tức lĩnh mệnh: "Ngài yên tâm ,  nhất định sẽ sắp xếp   nhất, thề sống c.h.ế.t bảo vệ an  của hai vị tiểu chủ nhân."
Lục Quốc Trung im lặng một lát, lúc  mới mở miệng:
"Cậu  chọn  , dẫn về  tự  xác định   lựa chọn. Yên Yên sắp  nước ngoài, Vân Ký sẽ ở  đây, đều  sắp xếp  thích hợp."
"Đương nhiên quan trọng nhất chính là bên chỗ ,  hai đứa bé , kế hoạch bên chúng   sửa , cần nhanh chóng xử lý sạch sẽ mới ."
Trần Cẩn gật đầu, biểu cảm nghiêm túc: "  rõ,   sẽ  sắp xếp."
Trần Cẩn rời  xong, Lục Quốc Trung vẫn  phía  bàn  việc, trong phòng chỉ  ngọn đèn bàn, chỉ  bàn  việc là sáng ngời, cả  ông   trong bóng ma.
Trước đây, ông   để bụng lắm.
Người  thích  ở bên cạnh, em trai thành gia lập nghiệp, đứa bé cũng đều thành tài, ông    con cái,   vướng bận,   nhiều thời gian tiêu hao với đám  đó.
Diệt trừ  , sẽ  vô   khác lao tới chỗ ông , còn  bằng đặt    mí mắt cho tiện khống chế!
 mà bây giờ, ông    như .
Nhân sinh của ông   ràng buộc,    bảo vệ, ông  cần  xử lý sạch sẽ  bên cạnh.
Có lẽ tương lai  một ngày, ông  cũng  thể cả nhà đoàn tụ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-257.html.]
Lục Quốc Trung ở trong văn phòng  lâu, mãi đến đêm khuya mới về nhà,  khi trở về vẫn luôn hưng phấn  ngủ .
Ngày hôm  ngày mới lên  gọi Lục Tinh Dã tỉnh dậy, đầu tiên là   ngoài rèn luyện, trở về lập tức dẫn  phòng  việc, mãi đến khi ăn cơm sáng hai  mới  .
Biểu cảm của Lục Tinh Dã vô cùng hưng phấn,  dáng vẻ là  chỉ đạo  .
Sáng nay Lục Kiến Quân  giải cứu từ trong ác mộng nấu cơm, ông   cần nấu cơm, bởi vì tối nay Lục Quốc Trung  bố trí hết   xong xuôi.
Trước đây ông  ít trở về, ăn cơm phần lớn thời gian đều là ở căn tin  là Tiểu Trần đến căn tin lấy cơm đưa tới văn phòng cho ông .
Hiện giờ ông   cố gắng về nhà nhiều hơn, cho nên ngoại trừ cảnh vệ, lính cần vụ cũng sắp xếp xong, trong nhà   nấu cơm.
Ngồi  bàn cơm,  dáng vẻ hưng phấn của Lục Tinh Dã, khóe miệng Lục Quốc Trung  nhếch lên:
"Những chuyện đó đều  là gì,   cháu ở  đây, thời gian còn dài, bác sẽ tù từ dạy cháu!"
Lục Tinh Dã gật đầu thật mạnh: "Vâng ạ, cháu nhất định sẽ chăm chỉ học tập, cháu cảm ơn bác cả ạ!"
Anh  quyết định, chỉ cần bác cả  đuổi   ,   sẽ ăn vạ ở đây cả đời.
Ăn cơm sáng xong Trần Cẩn dẫn theo em gái tới, là cô gái  cao, cơ thể  cường tráng, tóc ngắn, đôi mắt sắc bén.
Lục Quốc Trung vẫy tay với Mạnh Phất Yên:
"Cháu tới đây,   cô  sẽ  theo cháu, trong  thời gian   quen , đợi cháu  nước ngoài thì cô  ở bên cạnh bảo vệ cháu!"
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Bảo vệ cháu ạ?"
Đám Lục Kiến Quân cũng ngó qua.
DTV
Lục Quốc Trung gật đầu:
"Ừm, chính là bảo vệ cháu, nước ngoài quá rối loạn, bọn họ quản lý s.ú.n.g ống lỏng lẻo,  đủ loại tội phạm. Cháu còn nhỏ tuổi,  từng thấy quá nhiều hiểm ác, đột nhiên tới nơi xa lạ, chắc chắn  thích ứng."
"Cô  tên Trần Anh, là bộ đội đặc chủng vô cùng xuất sắc,  cô   theo bảo vệ cháu, cháu ở bên ngoài sẽ an  hơn nhiều. Hiện giờ cô  bắt đầu  theo cháu,  quen tiến độ học tập của cháu, cũng tiện phán đoán thực lực của cháu. Các cháu  quen với  , tương lai   ngoài mới  thể hợp tác càng  hơn."