Ngồi chuyến tàu sớm nhất, nhận  điện thoại là lập tức mua vé,  chậm trễ một giây.
Khi tới nhà Lục Quốc Trung,  vặn là chạng vạng cùng ngày, Mạnh Phất Yên kết thúc huấn luyện trở về, Lục Kiến Quân ở phòng bếp nấu cơm, Mạnh Phất Yên chơi cờ với Lục Quốc Trung.
Vào cửa nhà  thấy bác cả nhà , Lục Tinh Dã kích động đến mức chân   nên để , hiện giờ  thấy bác cả cũng kích động đến mức  thể miêu tả."
"Bác cả!"
Ánh mắt Lục Quốc Trung vẫn luôn  về phía Mạnh Vân Ký, ánh mắt lướt qua ngũ quan của  bé, đôi mắt sâu  thấy đáy lúc   ẩm ướt,  mắt dần trở nên mơ hồ.
Lục Quốc Trung vội vàng cúi đầu,  để  khác thấy  cảm xúc của ông .
Mạnh Vân Ký  thấy chị gái   tiên,  bé còn tưởng   lâu  lâu  mới  thể gặp  chị gái,  nghĩ tới nhanh như   gặp .
"Chị!"
Cậu bé lao tới bên cạnh Mạnh Phất Yên.
Mạnh Phất Yên cũng  bất ngờ: "Vân Ký?"
Ôm chặt em trai nhỏ lao tới, cô  kỹ một lát,   Lục Tinh Dã một lát:
"Anh cả,    tới đây?"
Lục Tinh Dã còn  nhận thấy  khác thường:
"Bác cả nhớ , nên bảo  tới đây, Vân Ký ở trong nhà luôn   ai chăm sóc, nên  dẫn thằng bé  cùng. Em đừng lo lắng, cùng lắm thì hai ngày nữa cha trở về sẽ dẫn thằng bé về."
Lục Tinh Dã còn   chuyện Mạnh Phất Yên sắp  nước ngoài, chuyện  chỉ  Lục Kiến Quân , Mạnh Phất Yên  thấy thế  về phía Lục Quốc Trung:
"Bác cả..."
Lục Quốc Trung  điều chỉnh  cảm xúc của , giọng  cũng   khác thường:
"Ừm, là bác bảo thằng bé tới, đứa bé dẫn đến cũng  ."
Mạnh Phất Yên thở phào nhẹ nhõm!
Nhìn em trai nhỏ trong lòng ,  mặt Mạnh Phất Yên  ý : "Vân Ký, như   quá , chúng  còn  thể ở bên  thêm mấy ngày."
Mạnh Vân Ký  vui, gật đầu thật mạnh: "Vâng ạ!"
"Mấy ngày nay ở nhà  khỏe ? Chị  ở nhà,  quen ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-255.html.]
"Không quá quen ạ, nhưng mà em sống  ,   đói cũng   đông lạnh. Chị yên tâm , chú Lục và  cả Lục đều đối xử  với em, em cũng  thể chăm sóc bản  thật ."
Bỗng nhiên Lục Quốc Trung  chuyện: "Còn nhỏ như    thể chăm sóc bản  ư?"
Mạnh Vân Ký ngẩn ,  bé  từng gặp chú , nhưng   Lục Tinh Dã gọi bác cả,  bé    mặt là ai.
Vì thế ngoan ngoãn gật đầu đáp : "Vâng ạ,  thể, trong nhà thứ gì cũng  ạ."
Ánh mắt Lục Quốc Trung  chằm chằm  bé, phía đối diện, Mạnh Vân Ký dựa  bên cạnh Mạnh Phất Yên, hai đứa nhỏ  gương mặt  tương tự ở ngay đối diện ông .
Đều ở đối diện ông !
"Lại đây!"
Những lời  là  với Mạnh Vân Ký, Mạnh Vân Ký cảm thấy  kỳ lạ, Mạnh Phất Yên   chút đoán , bảo Mạnh Vân Ký  qua.
Mạnh Vân Ký  tới,   mặt Lục Quốc Trung, Lục Quốc Trung vươn tay, cố gắng  để tay  run rẩy, vuốt ve ngũ quan của đứa bé.
Thật sự...
Rất giống ông !
Gương mặt , thần vận , quả thực giống ông  y đúc.
DTV
Đôi mắt của Lục Quốc Trung phiếm hồng, trong lòng xuất hiện muôn vàn hối hận, vì  lúc  ông  mới phát hiện ?
Nếu ông  phát hiện  sớm một chút,   hai đứa nhỏ  sẽ   chịu những khổ cực đó  ?
Đồng thời  vô cùng cảm ơn Mạnh Tô Cầm, lúc  những vấn đề khó hiểu, những oán hận trong lòng đều biến mất, chỉ còn  cảm kích.
Hóa  ở chỗ ông   , trong tình huống hai bọn họ đều  đặc vụ của địch dây dưa,  mà bà  còn sinh hai đứa nhỏ cho ông .
Ông  sớm  phụng hiến  thứ cho quốc gia, cho dù cả đời  con, cũng  hối tiếc!
 mà  nghĩ tới,  mà Mạnh Tô Cầm che giấu cẩn thận như thế, sinh hai đứa nhỏ cho ông , cho dù cuối cùng gần c.h.ế.t cũng  để lộ với ông .
Là lo lắng ông   khống chế  bản ,   phụ nữ  phát hiện, sẽ khiến đứa bé gặp nguy hiểm ?
Ông  sẽ bảo vệ  bọn họ, nhất định sẽ!
Huyết thống,  đôi khi là thứ  thần kỳ.
Mạnh Vân Ký  từng gặp Lục Quốc Trung, nhưng lúc    mặt ông , ở  cách gần như   ông  , cảm nhận  bàn tay to vuốt ve gương mặt ,  hiểu   bé   dựa !