Giữa trưa về nhà, nghĩ nếu trong nhà  nguyên liệu nấu ăn thì tự cô nấu,   thì hỏi Lục Kiến Quân xem   đến căn tin mua một phần , kết quả tới trong nhà thì ngửi thấy trong phòng bếp truyền  mùi thơm.
Cô ngẩng đầu , lập tức kinh ngạc đến ngây !
Trong phòng bếp, Lục Kiến Quân đang nỗ lực xào rau, bận đến mồ hôi đầy đầu, còn   cả đang nhóm lửa ghét bỏ  ngừng.
"Như   , đều sắp  xào cháy, tay nghề của em như thế còn  chăm sóc đứa bé, chẳng lẽ để đứa bé ăn ở căn tin mỗi ngày ?"
Lục Kiến Quân hỏng mất, ông  cảm thấy  cả ông  điên , ông  thậm chí hoài nghi     cẩn thận đắc tội  cả ở điểm nào,  cả quả thực là đang soi mói chỉnh  ông .
Mỗi ngày đứa bé ăn ở căn tin thì  ?
Đứa bé khác  ăn cũng  ăn nổi !
Trong lòng trào phúng vô hạn, nhưng mặt ngoài  dám phản bác  cả nhà , chỉ  thể ngoan ngoãn nỗ lực xào rau.
Mạnh Phất Yên  cửa : "Chú Lục, bác cả Lục, hai  đang nấu cơm trưa ạ?"
Lục Kiến Quân như gặp  cứu tinh, lập tức đưa muôi cho Mạnh Phất Yên:
"Yên Yên , mau tới mau tới đây, bác cả cháu đúng là thích bới lông tìm vết, tay nghề của cháu , mau tới cứu chú."
Kết quả  Lục Quốc Trung đánh lên mu bàn tay một cái:
DTV
"Em  gì thế? Một cô gái nhỏ như , da thịt non mịn,  chịu  khói lửa mịt mù? Em nấu , đừng lười biếng!"
Lục Kiến Quân: "..."
Nhìn ánh mắt  cho thương lượng của  cả , Lục Kiến Quân vô cùng bất đắc dĩ tiếp tục nấu cơm.
Ôi trời ơi.
Ông  thật sự  nấu cơm, dù  cũng là bộ đội chuyển nghề, vẫn   kỹ năng sống cơ bản, nhưng đó chỉ là kỹ năng cơ bản nhất,   chuyên ngành riêng!
Đồ ăn ông  nấu   thể lấp đầy bụng, nhưng  thấy  ăn ngon bao nhiêu.
Cộng thêm mấy năm nay ở nhà xưởng, mỗi ngày đều bận rộn  việc, ăn cơm ở căn tin  tiện, tay nghề nấu nướng của ông  giảm  nhiều.
Hiện giờ  yêu cầu cao như thế, ông  thực sự sắp điên mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-254.html.]
Mạnh Phất Yên cứ ở bên cạnh ,  Lục Quốc Trung điên cuồng bảo em trai nấu đủ món ăn,  thì ở bên cạnh "chỉ huy linh tinh".
Mạnh Phất Yên nghiêm trọng hoài nghi, sở dĩ ông  lựa chọn nhóm lửa,   là vì bản  ông    nấu.
Lục Quốc Trung như , thật sự  chút  điên đảo nhận thức của Mạnh Phất Yên, cô thật sự  nghĩ tới ông  còn  mặt như .
Là...
Đoán    phận của cô ?
Hóa  trong lòng ông  cũng  tình ,  đến mức phụng hiến tất cả vì công việc,  đến mức ngoại trừ công việc thì đều là m.á.u lạnh.
Thực  ông  cũng khát vọng  con của  ?
Hôm nay nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp khá phong phú, gà thịt cá trứng đều đủ cả, Lục Kiến Quân   cả nhà  chỉ huy xoay vòng, vất vả lắm mới nấu xong bữa cơm trưa.
Buổi chiều Mạnh Phất Yên  cửa huấn luyện, Lục Kiến Quân   cả nhà  tống cổ  học tài nghệ nấu nướng.
"Dù  em nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đến lớp bếp núc học tập , tay nghề quá kém."
Lục Kiến Quân: "..."
"Anh cả, hai ngày nữa em   về, nhà máy còn  đống việc cần em xử lý, học một hai ngày cũng   ý nghĩa gì..."
"Vất vả lắm mới tới một chuyến, ở lâu thêm mấy ngày thì  ? Có  chống lưng cho em, vị trí xưởng trưởng của em  chạy thoát ."
Lục Kiến Quân: "..."
Trước đây   bênh vực   như thế, là ai vẻ mặt thiết diện vô tư  với ông     ngoài huấn luyện nhiều, đừng hy vọng ỷ    cả như ông  che chở là  thể sống ?
Tạo nghiệt mà!
Anh cả ông  phát điên gì thế?
Dưới yêu cầu mãnh liệt của  cả nhà , Lục Kiến Quân thật sự chạy tới lớp bếp núc học tập.
Một ngày ba bữa cơm  Lục Kiến Quân nấu, Mạnh Phất Yên  cần nhúng tay, ban ngày bận rộn huấn luyện, buổi tối ăn cơm xong thì chơi cờ với Lục Quốc Trung.
Lục Quốc Trung đúng là  giỏi bố cục, thật sự quá  kiên nhẫn,  huấn luyện của ông  kỹ năng chơi cờ của Mạnh Phất Yên tăng lên  ít.
Hai ngày , Lục Tinh Dã dẫn theo Mạnh Vân Ký tới.