Lục Quốc Trung giống như lơ đãng :
"Người cha  của thằng bé  thương thằng bé, lúc  trong nhà còn  nhiều   như , chỉ dư  một chị gái,  lẽ  ỷ   chị gái đúng ? Hiện giờ chị gái sắp ,     ?"
Lục Kiến Quân vẫn gật đầu:
" là  , nhưng mà đứa bé   hiểu chuyện,   nên  lời, nên ngoan ngoãn ở  trong nhà. Người Mạnh gia đều  còn nữa, Vân Ký thật sự ỷ   chị gái, cho dù là khi Ngô Quốc Trụ còn ở nhà,  bé vẫn tin tưởng chị gái nhất."
"Vậy em dẫn thằng bé đến , cũng may chị gái còn   nước ngoài,  cần  tách ."
Ách...
Lục Kiến Quân sửng sốt, dường như  chút  tin  lỗ tai : "Anh cả,   gì cơ?"
"Anh  em  dẫn thằng bé tới, một đứa bé mười tuổi như  ỷ  chị gái  bình thường,   Yên Yên còn   ? Lúc   cần thiết tách ."
Lục Kiến Quân  chút hỗn độn:
" mà... Chuyện của Yên Yên   cần bảo mật ? Chuyện quan trọng như   một đứa bé    lắm đúng ? Huống hồ khu  nhà   đến  ..."
"Nếu khu  nhà của bộ đội  an ,  còn nơi nào an ? Chuyện của chị gái thằng bé chỉ là cố gắng đừng tuyên truyền  ngoài,  cần tới mức bảo mật như , em khẩn trương như thế  gì?"
Lục Kiến Quân: "..."
Không  chứ,   lúc   cả  như  .
Lục Quốc Trung  kiên nhẫn,  tiếp:
"Anh cũng  lâu  gặp đứa bé Tinh Dã, bảo thằng bé tới đây,  tâm sự với thằng bé, chỉ điểm một chút công việc của thằng bé, thuận tiện dẫn đứa bé  cùng luôn."
" , Tinh Minh ? Hình như gần đây  việc  tệ lắm?"
"Hả? À, Tinh Minh thật sự  tệ, tuổi thằng bé còn nhỏ, hiện giờ  thể  thành tích như ,  kém gì hai  trai của thằng bé năm đó."
Lục Quốc Trung gật đầu: "Ừm, đứa bé  bản lĩnh như  nên bồi dưỡng cẩn thận,  nghĩ cách điều thằng bé đến bên  dạy dỗ mấy năm."
Lục Kiến Quân: "..."
Nhìn  cả  rời , Lục Kiến Quân   hỗn độn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-253.html.]
Cũng  đợi Lục Kiến Quân thông báo, Lục Tinh Dã  nhận  cuộc gọi của bác cả  :
"Sao cháu  tới thủ đô thăm bác?"
Lục Tinh Dã: ???
"Cha cháu tới thăm bác, bác mới  tết năm nay cháu nghỉ dài ngày như ,  thời gian rảnh, tới thủ đô một chuyến ."
Bị bác cả như thần nhớ thương, Lục Tinh Dã  cưng chiều mà sợ hãi, lập tức  đồng ý.
Chẳng qua nghĩ tới Mạnh Vân Ký, Lục Tinh Dã do dự một giây, suy nghĩ nên sắp xếp Mạnh Vân Ký thế nào.
DTV
Chỉ một giây , Lục Quốc Trung hỏi: "Làm  ? Không  thời gian ? Bác  cha cháu  cháu đang ở nhà trông đứa bé Mạnh gia?"
Lục Tinh Dã tràn ngập sùng bái đối với bác cả nhà , căn bản  nghĩ tới bác cả còn  tâm tư khác, ngoan ngoãn trả lời:
"Vâng ạ, quan hệ giữa hai nhà bọn cháu vẫn luôn  , hiện giờ trong nhà em   còn ai, cha  đến thủ đô, hai ngày  là cháu dẫn theo em ."
"Vậy cháu đưa thằng bé tới đây luôn, một đứa bé chỉ ăn thêm ít cơm mà thôi. Cháu cũng  còn nhỏ nữa, tới đây cho bác xem  tiến bộ  ."
Lục Tinh Dã vô cùng kích động!
Bác cả đấy!
Bác cả giống y như thần đấy!
Vậy mà chủ động quan tâm , quan tâm sự nghiệp của , chuyện  thực sự là...
Kích động đến mức  ngủ nổi.
Lục Tinh Dã đặc biệt ngoan ngoãn  mua vé, mua chuyến tàu nhanh nhất,  hề hoài nghi dụng tâm của bác cả .
Anh  nghĩ cha  ở đó, bác cả gọi,  thì cần  , hai ngày nữa để Vân Ký và cha   cùng trở về là .
Cứ thế, Lục Tinh Dã tâm trạng kích động dẫn theo Mạnh Vân Ký vẻ mặt mơ hồ lên xe lửa đến thủ đô.
Mạnh Phất Yên  tiếp nhận huấn luyện, quả nhiên như lời Lục Quốc Trung , nội dung huấn luyện  tính quá khó, mục đích căn bản   là huấn luyện chuyên nghiệp cỡ nào, dù   huấn luyện thành chuyên nghiệp cũng  quá hiện thực.
Cô     trong ngành ,   biện pháp đạt tới thông hiểu đạo lý thành thạo như Cố Đình Chi, trong thời gian ngắn huấn luyện quá chuyên nghiệp  dễ      gì đó.
Mạnh Phất Yên sinh  ở tướng môn, đối với huấn luyện nhằm   thường  mắt, tiếp nhận vô cùng  .