"Nơi    nhiều  lắm, cháu ở nơi  sẽ  gặp quá nhiều . Đương nhiên  nhất cũng đừng  giao tình quá sâu với  ở đây,  trong khu  nhà cũng   là an  hết, hiện giờ cháu ít trêu chọc phiền phức thôi, cũng đừng để  quá nhiều  chú ý tới cháu. Ăn cơm  thể đến căn tin,  tiện bác bảo  múc cơm đưa tới cho cháu."
Mạnh Phất Yên  bốn phía một lát, hỏi: "Cháu  thể sử dụng phòng bếp  ạ? Cháu  thể tự  nấu cơm."
Lục Quốc Trung liếc mắt đánh giá cô, dường như  chút bất ngờ: "Cháu  nấu cơm ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Biết ạ, tay nghề nấu ăn của cháu  ."
Lục Quốc Trung  cô, đột nhiên hỏi: "Mẹ cháu dạy cháu ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng ạ, những món cháu  cơ bản đều là  dạy."
Ông  cẩn thận đánh giá Mạnh Phất Yên, da thịt non mịn,  giống bà  năm đó.
Ông   nhịn   nhớ tới  phụ nữ , từ nhỏ sống trong nhung lụa, nuông chiều từ bé, ăn sạch khách sạn lớn cả nước, đối với đồ ăn là đạo lý rõ ràng.
 mà từ  tới nay  thấy bà  tự  nấu cơm,  chính là đại tiểu thư mười ngón tay  dính nước xuân.
Trước đây ông  cho rằng bà   ,    nghĩ tới tay nghề của bà  đặc biệt .
Hiện giờ, con gái bà  cũng giống bà .
Lục Quốc Trung gật đầu: "Nếu cháu  nấu, phòng bếp cháu cứ dùng thoải mái, chú sẽ bảo  đưa nguyên liệu nấu ăn tới cho cháu."
"Bên ngoài cửa lớn  một hợp tác xã mua bán, cháu cần gì cũng  thể tự   mua."
DTV
Mạnh Phất Yên chớp mắt, nghi ngờ : "Cháu  thể đến hợp tác xã mua bán ?"
Lục Quốc Trung  dáng vẻ của cô, khóe miệng  nhịn   nhếch lên, dường như là cảm thấy dáng vẻ ngây ngốc của cô trông thật đáng yêu.
"Chỉ bảo cháu chú ý đừng hấp dẫn chú ý của  khác,    cháu trốn tránh  . Cháu ở nơi   thể tự do hoạt động, đừng quá dung nhập  bọn họ là  thành vấn đề."
Mạnh Phất Yên  hiểu, gật đầu : "Cháu   ạ, cháu sẽ đo nắn đúng mực."
Lục Quốc Trung gật đầu, hôm nay dường như ông   đặc biệt nhiều, cũng  săn sóc:
"Cháu  lên lầu , tự  dọn dẹp một lát, nghỉ ngơi thật  buổi tối xuống  ăn cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-247.html.]
Mạnh Phất Yên ngoan ngoãn xách theo hành lý lên lầu, phòng khách  lầu chỉ còn dư  Lục Quốc Trung và Lục Kiến Quân.
Lúc  Lục Kiến Quân vẫn ngây ngốc, thật sự là  cả của ông  quá khác thường,  đây thích tích chữ như vàng, đối với  nào cũng hờ hững,  hôm nay dễ  chuyện như ?
"Anh cả, thật sự  Yên Yên ở nơi  ?"
Lục Quốc Trung  xuống một cách tùy ý, cầm lấy tờ báo trả lời:
"Nơi  an  nhất,  cũng ít nhất, cô gái xinh  như  còn trẻ tuổi, tới bộ đội như rơi  ổ sói, ở trong đám  quá dễ hấp dẫn sự chú ý, vẫn nên ở đây là  nhất."
Khóe miệng Lục Kiến Quân giật giật, miễn cưỡng đồng ý với cách  của ông .
Tay cầm tờ báo, Lục Quốc Trung   phiền lòng bực bội, căn bản    chữ nào, ông  cũng   lời nào cứ  như thế.
Lục Kiến Quân  quen với ông  như , trong phòng giống như là hầm băng, Lục Kiến Quân  chút  chịu nổi.
Cũng may chỗ của Lục Quốc Trung đầy đủ hết  thứ, than đá bếp lò đều , Lục Kiến Quân đun bếp lò, miễn cưỡng ấm áp hơn chút.
"Yên Yên cần huấn luyện bao lâu ?" Lục Kiến Quân hỏi.
"Sẽ  lâu lắm, nhiều nhất hai ba tháng, đều là huấn luyện thông thường."
"Lâu như  ? Chuyện ... Là  huấn luyện con bé  nước ngoài bảo vệ Cố Đình Chi ư?" Lục Kiến Quân  chút bất mãn, cô gái ở nhà nũng nịu, ông  đau lòng còn  kịp, là đối tượng với Cố Đình Chi thì thôi,  mà còn  huấn luyện bảo vệ  thế nào?
Một  đàn ông như   gì  bảo vệ?
Lục Quốc Trung  ông  một cái:
"Một cô gái nhỏ  chịu huấn luyện lâu dài,  thể trông chờ cô gái nhỏ bảo vệ Cố Đình Chi cái gì? Nếu Cố Đình Chi lưu lạc đến mức cần con bé bảo vệ,   thể trực tiếp xuất ngũ."
Lục Kiến Quân gật đầu, yên tâm hơn:
"Vậy còn , em    mà, một cô gái ngoài nghề như Yên Yên,  thể trông chờ con bé phối hợp cái gì?"
Dường như tâm trạng của Lục Quốc Trung  tệ,  đều nhiều hơn:
"Huấn luyện con bé là vì  thể giúp con bé tự bảo vệ , cảnh giác hơn chút,  thể  năng lực phản trinh sát,   vì bảo vệ Cố Đình Chi."