mà hiện giờ đầu , trong lòng Mạnh Phất Yên thậm chí chút bội phục cô, ở niên đại như , thể quyết định như thế đúng là dũng cảm!
Mạnh Phất Yên thấy tẻ ngắt, hơn nữa Lục Quốc Trung vẫn luôn như , thể cứ tiếp tục như thế, cô tươi :
"Có lẽ bác cả cũng là kinh nghiệm sa trường đúng ạ? Trên bác một loại khí thế đặc biệt, giống với ông ngoại cháu. Nghe cháu , chỉ kinh nghiệm sa trường mới ."
Mí mắt Lục Quốc Trung giật giật: "Mẹ cháu... Còn với cháu chuyện ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Vâng ạ, bà sùng bái đàn ông khí thế như . Trước đây khi ông ngoại còn sống, thường xuyên kể một chuyện xưa, cháu cũng sùng bái ông ."
Rất rõ ràng, cô thể cảm xúc của Lục Quốc Trung d.a.o động.
DTV
Cho dù che giấu , cho dù quen nghiêm túc khiến ông biểu cảm gì, nhưng mà Mạnh Phất Yên vẫn thể .
Cô thở dài trong lòng!
"Yên Yên!" Lục Kiến Quân chút khẩn trương liếc mắt cả ông một cái, ngăn Mạnh Phất Yên .
Bởi vì ở trong lòng ông , ông Mạnh Tô Cầm từng một thời gian bên trai ông , nhưng cuối cùng vẻ ầm ĩ vui, mấy năm nay cả ông vẫn luôn oán hận với Mạnh Tô Cầm, bao giờ buông bỏ.
Có lẽ, ông quá thích Mạnh Phất Yên nhắc tới bà .
"Anh cả, Yên Yên còn ít tuổi, chuyện đúng mực, đừng so đo với con bé."
Lục Quốc Trung liếc mắt em trai một cái: "Con bé cũng gì, em phản ứng lớn như thế gì?"
Lục Kiến Quân: "..."
Lục Quốc Trung gì thêm nữa, cúi đầu thẳng: "Đi theo bác, đến chỗ ở , đó chuyện huấn luyện."
Mạnh Phất Yên theo Lục Kiến Quân, lên xe chuyên dùng của Lục Quốc Trung.
Cuối cùng xe lái tới một tòa nhà hai tầng, Lục Kiến Quân xuống xe , chút kỳ lạ hỏi:
"Anh cả, dẫn bọn em tới nhà gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-246.html.]
Đây là nhà của Lục Quốc Trung, là nhà ở của ông hàng năm trong bộ đội, nhưng là nhà Lục gia, vợ và con ông ở đây.
Địa vị của Lục Quốc Trung đủ cao, còn là cuồng công việc, phần lớn thời gian đều ở văn phòng, nơi nhà ở của ông , nhưng thời gian trở về nhiều, Lục Kiến Quân vẫn nơi là vì ông từng tới.
Lục Quốc Trung ông một cái, chút ghét bỏ : "Em là tới thăm , ở nhà thì ở ?"
Lục Kiến Quân: "..."
Vậy mà ông nên gì.
Làm ơn , thăm chỉ là ông với bên ngoài, lúc đều tới bộ đội, cần nghiêm túc cẩn thận như chứ?
Huống hồ Yên Yên còn ở đây, ông ở nơi còn , Yên Yên sắp xếp đến ký túc xá chứ?
Ông nghĩ đến đây, thì Lục Quốc Trung đầu với Mạnh Phất Yên:
"Lấy hành lý tới đây, cháu sẽ ở đây."
Lục Kiến Quân: "..."
Mạnh Phất Yên đặc biệt lời cầm hành lý tới, ở góc độ của cô, cô nên hoài nghi mới đúng, dù đây là cả của Lục Kiến Quân, cô gọi bá cả, ở trong nhà ông cũng gì kỳ lạ.
Cho nên mặt Mạnh Phất Yên khác thường gì, đặc biệt lời xách hành lý theo Lục Quốc Trung .
Nhà ở còn to, với địa vị của Lục Quốc Trung, đãi ngộ như cũng kỳ lạ.
Chẳng qua nhà quá vắng vẻ, bố trí bên trong quả thực giống với con Lục Quốc Trung, nghiêm túc cẩn thận, gần như chút thở ấm áp của cuộc sống.
Rõ ràng nhà ở thoáng mát, nhưng hôm nay thời tiết lắm nên bên trong âm u, cộng thêm sô pha bằng gỗ sẫm màu, bàn ghế cùng màu, tổng thể càng thiên về đen, chẳng những lạnh như băng, còn cảm giác ánh sáng kém.
mà quét dọn sạch sẽ, xem cho dù ai ở, cũng vẫn thường xuyên tới quét dọn.
Lục Quốc Trung với Mạnh Phất Yên:
"Bên tay trái lầu là phòng việc của bác, cháu đến phòng bên tay , trong ngăn tủ chăn gối, tự lấy là thể dùng. Mấy ngày nữa chú Lục cháu sẽ rời , bác cũng ít khi trở về, cháu ở đây một ."
" mà cũng đừng sợ hãi, nơi là nơi canh phòng nghiêm mật nhất cả quân khu, cho dù cháu ở một cũng vấn đề, cổng lớn đều canh gác, cháu đừng sợ hãi."