"Lương thực để ở trong phòng em, chị chuẩn túi cho em, nếu trong nhà cần em với chú Lục lấy tự nấu ăn. Nếu cần thì em tự xử lý, túi thể xé đựng lương thực, thứ gì thể lấy ít lương thực đổi với , nhưng ngàn vạn đừng lấy nhiều, cũng đừng để trong nhà còn nhiều lương thực tinh, ?"
Mạnh Vân Ký gật đầu, thời buổi thứ dám khoe khoang, chuyện từ nhỏ Mạnh Vân Ký .
Mạnh Phất Yên chuẩn một rương đồ ăn vặt to cho bé, đặt trong tủ quần áo.
"Thích ăn thì ăn, ăn hết thì cùng lắm mua, nhưng mà chỉ thể coi đồ ăn vặt, một ngày ba bữa cần ăn đúng giờ."
Mạnh Phất Yên đặc biệt đổi ít tiền lẻ về, để tiền trong tủ quần áo, đầu giường của bé, còn cả phòng cô nữa, cả tầng ba cũng .
"Ở đây tổng cộng một ngàn tệ, những nơi em nhớ kỹ, khi cần tiền thì lấy tiêu. Tầng 3 chị sẽ đặt ít tiền và lương thực, bao gồm ở hầm bên phòng bếp, đều lương thực, chuyện chị sẽ với chú Lục. Ngày thường nếu em ăn gì đó thì với chú Lục, chú cũng nấu cơm, thể tự ở nhà nấu đồ ăn ngon."
Cuối cùng Mạnh Phất Yên móc một xấp phiếu dày , đưa cho bé.
Đây là hai ngày nay cô gom khắp nơi, nhiều là cô chạy tới chợ đen mua, dù cô nhiều tiền, để bụng đắt .
"Sau chú Lục bận rộn việc, phần lớn thời gian khả năng em tự ăn ở căn tin, phiếu em tự cất . Tuy chú Lục cũng sẽ cho em, nhưng mà chị thể chuyện đều dựa chú Lục, em em ăn gì thì tự mua. Trước đây chị từng dẫn em đến bên hợp tác xã mua bán đoạt đồ ăn, đều nhớ rõ đúng ?"
Mạnh Vân Ký gật đầu: "Nhớ kỹ ạ, em đều lớn như thế, vẫn cách tự mua đồ."
Mạnh Phất Yên sờ đầu bé : "Ừm, chị tin tưởng em!"
Sắp xếp ăn mặc dùng xong xuôi, thêm lương thực hầm và tầng 3 đủ cho bọn họ ăn 1 năm, cộng thêm phần lớn thời gian đến căn tin ăn, lương thực thể ăn trong thời gian lâu.
Mạnh Phất Yên nghĩ, lẽ lúc cô trở về, tuy còn Cố Đình Chi nước ngoài gì, nhưng mà cô đều thể cho cô.
Đến lúc đó chỉ cần cô tìm cơ hội liên lạc với Mạnh gia, thuyết phục bọn họ đầu tư trong nước trợ giúp trong nước, lúc lẽ Cố Đình Chi sẽ biện pháp đưa cô về.
Hơn một năm , lẽ là đủ !
Dặn dò xong hết chuyện, Mạnh Phất Yên chuẩn hành lý, phần lớn đồ cho gian, chỉ mang theo hai rương da, tạm thời giao Mạnh Vân Ký cho Lục Tinh Dã, theo Lục Kiến Quân đến thủ đô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-244.html.]
Trọng sinh trở về non nửa năm, đây là đầu tiên cô tới thủ đô.
Đời cô một thời gian dài, là ở nơi .
Hiện giờ trở về nữa, cảm khái nhiều.
Lục Kiến Quân danh nghĩa là tới thăm , như thì đương nhiên sẽ tới gặp mặt Lục Quốc Trung.
Mạnh Phất Yên đến thủ đô, đều kịp chuẩn gì, cứ chính diện đối mặt với Lục Quốc Trung như .
"Tới ! Trên đường thuận lợi ?"
Giọng trầm , nghiêm túc, cũng lạnh như băng.
Nghe, dường như tình cảm gì.
Nơi là quân khu, Lục gia, mà Lục Quốc Trung hàng năm ở quân khu, là cuồng công việc, cả đời đều hiến cho công việc, ít khi về nhà.
Lục Kiến Quân đến thăm nhà cả , đương nhiên là đến thẳng quân khu.
DTV
Huống hồ chuyện Mạnh Phất Yên nước ngoài là quân đội sắp xếp, cho nên thẳng tới bên huấn luyện.
Mạnh Phất Yên thấy giọng , đầu , vặn thẳng mắt Lục Quốc Trung.
Tầm mắt giao , hai bên đều ngơ ngẩn!
Dưới cái của Mạnh Phất Yên, Lục Quốc Trung mắt trẻ hơn trong ấn tượng của cô quá nhiều.
Đời ban đầu cô xuống nông thôn Đông Bắc, Cố Đình Chi dẫn về thành phố, nghĩ cách tìm việc, bận rộn việc, vội vàng đấu trí đấu dũng với Ngô Quốc Trụ, cho nên ban đầu kiếp , cô từng gặp Lục Quốc Trung.
Người là cuồng công việc, vẫn luôn ở bộ đội, nhà đều về, cô ở hệ thống quân đội, nên càng khó gặp .
Vẫn là nhiều năm cải cách mở , sự nghiệp của cô lớn, địa vị của Cố Đình Chi cũng dần định, cô tới đại viện quân khu tìm Cố Đình Chi, thấy ông một từ xa.