Mạnh Phất Yên  em trai  mới mười tuổi, trong lòng  luyến tiếc.
Vận mệnh của đứa nhỏ , thực  thật sự kém hơn cô.
Khi cô sinh   Mạnh gia vẫn còn, từ nhỏ    nhà  bạn bên cạnh, vẫn luôn ở bên  nhiều năm, khi  qua đời cô cũng coi như là trưởng thành.
 mà Vân Ký thì khác, đặc biệt là khi còn nhỏ  bé   ký ức, khi 6 tuổi   còn nữa,  cha  còn  bằng  ,   bạn duy nhất là chị gái như co.
Hiện giờ cô sắp rời ...
Mạnh Phất Yên  xuống kéo em trai đến bên cạnh, trấn an  bé:
"Đừng sợ, chị sẽ trở về mà, chị  chuyện  quan trọng cần   , còn  khả năng cần thời gian  lâu, cho nên   rõ với em ."
"Em yên tâm , chị sẽ nghĩ cách nhanh chóng trở về, đợi chị rời  xong em  cần xuống nông thôn, hộ khẩu sẽ chuyển về. Đến lúc đó em cứ ở trong nhà, ban ngày đến trường học  học, buổi tối chú Lục sẽ ở nhà  với em,   em ở cùng chú Lục một thời gian   ?"
Đôi mắt của Mạnh Vân Ký đỏ bừng lên, vất vả lắm mới yên , trong nhà chỉ thuộc về hai chị em bọn họ,  bé cho rằng    thể tự do tự tại  theo chị gái sinh sống.
Kết quả  qua tết xong, còn   một tháng chị gái    tiếp.
"Không thể dẫn em  cùng  ạ? Em sẽ  hết  việc, sẽ  gây thêm phiền phức ạ."
Mạnh Phất Yên ôm  bé  trong lòng:
"Vân Ký ngoan, nếu  chị cũng  dẫn theo em, nhưng mà   biện pháp, em  thể  . Chị đồng ý với em, nhanh chóng  xong  việc trở về, đến lúc đó sẽ dẫn em theo sống cùng, sẽ  để em một  nữa   ?"
Mạnh Vân Ký chảy nước mắt: "Vậy, chị    ạ? Bao lâu mới  thể trở về ạ?"
"Chị sẽ đến một nơi  xa, ít nhất  nửa năm, em còn quá nhỏ,  một  việc  thể   với em, chuyện  là bí mật, cho nên  thể . Sau  nếu  khác hỏi tới, em cứ     ?"
Mạnh Vân Ký   lời nào, rõ ràng là  hài lòng với kết quả như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-243.html.]
Cậu bé ngay cả chị gái   cũng  , khi nào trở về cũng  .
Mạnh Phất Yên bất đắc dĩ, nghiêm túc  với  bé:
"Vân Ký, chúng  là đứa bé của Mạnh gia, ông bà ngoại  còn nữa,  cũng  còn nữa, nhưng mà Mạnh gia còn   nhiều việc cần  thành. Hiện giờ chỉ  thể là chị  , chuyện  chúng  bụng   chịu."
"Nếu   em còn quá nhỏ, những việc  chị đều sẽ  cho em, nhưng mà hiện giờ  thể. Chuyện em   là chăm sóc bản  thật , ở  nhà lớn lên. Chị bảo đảm với em, sẽ mau chóng  xong việc trở về, em là em trai duy nhất của chị, đời  chị  đến  cũng sẽ  ném em."
Mạnh Vân Ký chảy nước mắt càng hăng hơn, nhào  trong lòng Mạnh Phất Yên:
"Vậy... Vậy chị  nhanh trở về đấy, em sẽ ngoan ngoãn  lời, em sẽ ở nhà đợi chị, chị  nhanh trở về đón em đấy."
Mạnh Phất Yên cũng đỏ mắt, ôm Mạnh Vân Ký trấn an  bé: "Được, chị sẽ mau chóng trở về."...
Nếu quyết định  , trong nhà chắc chắn sẽ  thu dọn một chút, đặc biệt là cô  để  ít vật tư ở nhà.
Mấy ngày nay đứa bé   theo cô ăn cơm ngon rượu say, cô   tuy Lục Kiến Quân chắc chắn sẽ  để  bé chịu đói, nhưng sẽ  dễ chịu như khi cô còn ở nhà.
DTV
Tầng một tương đối trống trải,   Lục Kiến Quân sẽ ở nơi , luôn  chuẩn  ít đồ đạc.
Mạnh Phất Yên  mua ít đồ đạc về, tủ quần áo là  sẵn,  kèm giường và cái bàn, phòng khách cũng thêm ghế cùng kiểu.
Kế tiếp, chính là vật tư.
Trong ngăn tủ phòng bếp  mười cân gạo, năm cân bột mì, năm cân bột ngô, một túi khoai lang đỏ khô, một ít khoai tây và cải thảo, thịt khô lạp xưởng  hai cân rưỡi.
Dư  là một lọ mỡ heo to.
Chuẩn  quần áo bốn mùa cho Mạnh Vân Ký, đứa bé lớn nhanh, quần áo năm nay sang năm sẽ ngắn , mỗi mùa cô đều chuẩn  hai bộ, bao gồm giày.
Cuối cùng còn chuẩn  ít vải dệt đặt trong nhà, nếu thiếu quần áo, còn  thể lấy vải tìm   giúp.
Mạnh Phất Yên đặt  năm mươi cân lương thực trong phòng Mạnh Vân Ký, khóa trong rương cho  bé.