"Cuối cùng điểm mấu chốt nhất là bác cả, trong lòng đắc ý đúng ! Con cái của bác cả còn nhỏ, cũng thiên phú gì, luôn cảm thấy mấy chúng con thể kế thừa địa vị của bác cả, cho nên càng thêm kiêu ngạo đúng . Mẹ xem ở trong lòng bác cả, rốt cuộc là cha con quan trọng mấy cháu trai bọn con quan trọng?"
Tần Quỳnh Anh ngây ngẩn cả , bà hiểu.
Lục Tinh Dã giải thích:
"Nếu bây giờ ngoài gây chuyện, khiến cha bại danh liệt, mất công việc thậm chí gặp nguy hiểm, bác cả chuyện đều là do , chắc chắn sẽ giải quyết Tần gia tiên. Cho dù mấy em bọn con về phía , bác chắc chắn cũng bỏ qua cho , ở trong lòng bác cả, em trai ruột của bác mới quan trọng nhất."
"Hơn nữa cho dù chuyện tình , chỉ ích lợi, cha là xưởng trưởng của xưởng máy móc, chức vị nhiều cái lợi hơn đối với Lục gia. Cha lăn lộn đến tuổi vất vả lắm mới địa vị hôm nay, nếu hủy diệt cha, khiến bác cả mất trợ lực , cảm thấy bác sẽ bỏ qua cho ?"
"Mấy bọn con còn trẻ, căn bản trợ giúp gì đối với bác cả, bọn con, bác vẫn còn tín, còn con . mà cha bác sẽ mất nhiều, chắc chắn Tần gia chịu lửa giận của bác cả ?"
Tần Quỳnh Anh ngây dại, đầu óc trống rỗng, nghĩ vì bà rơi cảnh như ?
Rõ ràng bà sai chuyện gì, rõ ràng sai là Lục Kiến Quân, vì kết quả gặp xui xẻo là bà ?
Lục Tinh Dã biểu cảm của bà , thì bà nghĩ gì, thở dài :
"Mẹ đừng cảm thấy oan, năng lực hủy diệt , cảm thấy buồn ?"
Lục Tinh Dã dậy chuẩn rời : "Tự nghĩ xem, con còn chuyện , con ạ."
Thấy thật sự rời , Tần Quỳnh Anh nóng nảy: "Đợi một lát!"
"Còn chuyện gì ạ?"
"Mạnh Phất Yên, ngày đó cô tát , còn mắng , con khốn đó căn bản ngoan ngoãn như các con nghĩ , cô ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-239.html.]
"Con em ngoan!"
Tần Quỳnh Anh sửng sốt, thì Lục Tinh Dã :
"Con gái cả của Mạnh gia, từ nhỏ theo bên cạnh dì Mạnh nam bắc bàn chuyện ăn, em từng gặp và chuyện nhiều hơn nhiều. Mẹ em c.h.ế.t nhiều năm như , cha và kế nghĩ cách hãm hại em như thế, em vẫn thể dẫn theo em trai sống dễ chịu ở trong căn nhà đó, cho rằng cô gái như thể để mặc bắt nạt ?"
"Lúc em thu thập đám kế thế nào, quên ư? Đâu nào cãi gây sự đám chiếm tiện nghi từ chỗ em ?"
"Em coi cha con là trưởng bối, cho nên mới ngoan mặt chúng con mà thôi. Cho dù là mấy em bọn con cũng chỉ ngoan khi ở nhà mà thôi, ở bên ngoài từng ngoan khi nào?"
Tần Quỳnh Anh: "..."
Bỗng nhiên bà nhớ tới câu của Mạnh Phất Yên ngày đó, ai với bà là ngoan?
Lục Tinh Dã tới cửa, dừng bước , bỗng nhiên : "Đã quên với , chuyện út nhốt là Yên Yên ."
Tần Quỳnh Anh trợn to mắt, cảm thấy chắc chắn lầm: "Cái gì? Không khả năng, cô thể ?"
Lục Tinh Dã khẽ :
DTV
"Em , chỉ đến nhà cục trưởng Lý chúc tết, tối đó út bắt , xem vì ? Chuyện cha con cũng , Yên Yên đến mặt bọn con thừa nhận, cha trách em , con cũng trách em , dù em tay con cũng sẽ tay."
Sau khi xong, Lục Tinh Dã rời .
Trong phòng khách yên tĩnh chỉ còn Tần Quỳnh Anh, bà choáng váng hoa mắt, hai chân nhũn , cuối cùng ngây ngốc ghế...
Chuyện của Tần gia ầm ĩ mấy ngày, vẫn luôn xuôi nước xuôi gió thể tiếp nhận nhà thất thế?