Cố Đình Chi cúi đầu hôn cô: "Chuyện nước ngoài lẽ là sẽ nhanh kết quả, em đợi tin tức của ."
Có lẽ là một thời gian dài sẽ thấy , tối nay Cố Đình Chi điên cuồng, Mạnh Phất Yên cũng luyến tiếc , một đêm quấn chút.
Sáng ngày hôm tỉnh dậy, Cố Đình Chi sớm rời , khi dậy chân đều mềm nhũn.
Khi Mạnh Phất Yên tỉnh sắc trời sáng, bên cạnh sớm còn bóng dáng Cố Đình Chi, tối hôm qua...
DTV
Có chút điên cuồng, cô ở giường ngủ thêm một lát, lúc mới rời giường.
Lúc cô cũng việc gì , cứ lẳng lặng đợi chuyện kế tiếp đến với Tần gia.
Bởi vì lời Lục Tinh Dã mang về, Lục Kiến Quân hề xem nhẹ vấn đề của Tần gia, lão nhị là nhiều tâm tư nhất trong nhà, loại chuyện sai.
Vừa vặn út Tần gia xảy chuyện, vấn đề về Tần gia càng thêm lộ , hai vợ chồng già quả thực là lì lợm la liếm, lý, ngang ngược bá đạo.
Ngày phòng khách của Lục gia, bầu khí vô cùng áp lực.
Lục Kiến Quân, Lục Tinh Dã, còn Tần Quỳnh Anh đều ở đây.
Hôm nay hai ông bà Tần gia vốn tới ầm lên, nhưng Lục Kiến Quân đuổi , hiện giờ trong nhà chỉ còn dư ba bọn họ.
Tần Quỳnh Anh đối diện hai cha con, đôi mắt âm u: "Hai ý gì? Dựa cái gì đối xử với như ?"
Lục Kiến Quân vô cùng bình tĩnh:
"Không ý gì, vì bản và vì con, cho phép quan hệ thiết với dựa quyền thế của gì thì ở bên ngoài. Ba cha con đang trong giai đoạn thăng chức, lúc quyết thể để xảy chuyện."
Tần Quỳnh Anh mỉa một tiếng: "Nói đường hoàng như , nếu để ý tới con trai , còn để con khốn Mạnh Phất Yên ..."
"Mẹ..." Lục Tinh Dã cắt ngang lời bà , chút đau lòng : "Con và cha đều giải thích với nhiều , Yên Yên con riêng của cha, rốt cuộc là bao nhiêu nữa mới tin đây? Cố chấp chụp tội danh đó cho cha, lợi gì đối với chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-237.html.]
Tần Quỳnh Anh lọt chút nào:
"Còn giảo biện? Anh gì con cũng tin ? Không con gái vì giống như ? Không con gái vì lúc khi đính hôn con em trai con? Không con gái , vì bảo vệ cô như thế?"
Lục Tinh Dã thất vọng.
Anh nhịn nhiều ngày.
Anh là con trai cả trong nhà, cho nên càng thêm trọng cũng càng hiểu rõ vất vả của .
Dù lúc khi đám em trai cò nhỏ, là dẫn theo đám em trai vất vả thế nào, cho nên tới bước cuối cùng thật sự đối đãi với như thế.
mà đến lúc , còn nghĩ mãi rõ, ghen tị cho choáng váng đầu óc, thì biện pháp.
Anh thể vì bên nhà ngoại, mà hủy hoại tiền đồ của cả nhà.
Giọng của Lục Tinh Dã lạnh xuống:
"Mẹ, nếu lời của con lọt, con dứt khoát nữa. Con chỉ cho , con gặp lão nhị, ý kiến của hai bọn con giống , nào cũng thể ảnh hưởng đến công việc của chúng con, cho dù là nhà bà ngoại cũng ."
"Gần đây út càng thêm quá mức, ông bà ngoại những quản còn nghĩ cách bảo vệ, dung túng, ỷ thế lực của Lục gia gây chuyện thị phi bên ngoài. Hiện giờ còn cầm loại chuyện xa như tới hủy tương lai của bọn con, thì đừng trách chúng con khách sáo, chúng con sẽ để Tần gia sống ."
Tần Quỳnh Anh sửng sốt, vẻ mặt dám tin: "Con... Con gì cơ?"
"Nếu cô hiểu lời thằng bé , để với cô !"
Lục Kiến Quân sô pha, gương mặt nghiêm túc xưa nay từng , khí thế đều khai hỏa.
Ông bao giờ đối đãi với vợ như , ông từng cảm thấy đây là phụ nữ của , sinh ba đứa con trai cho ông , mấy năm nuôi dưỡng con cái, lo liệu việc nhà dễ dàng gì.
Cho nên cho dù bà chút ghen tị chút âm dương quái khí, ông đều để trong lòng.