Mỗi  đều   lời vô nghĩa, cầm lấy đũa bắt đầu đoạt lấy.
Mạnh Phất Yên: "..."
Lúc  là mới qua tết,  đến mức thiếu thịt như  chứ?
Ừm,  , hiếm lạ đồ ăn ngon thì , xem  đám bạn  còn   gian phát triển  lớn, cho nhiều đồ ăn ngon là .
Trong  gian của cô còn  nhiều!
Một đám  ăn ngấu nghiến, Lý Hoằng Niên  vội vàng ăn, còn  giúp em trai em gái nhỏ gắp đồ ăn.
Hai em trai, một em gái, cộng thêm  nữa khiến   bận  chết.
Bạn nhỏ   mơ thấy Mạnh Phất Yên là đứa bé nhỏ nhất của Lý gia, năm nay mới 6 tuổi.
Tuy  gặm  móng heo, nhưng mà Mạnh Phất Yên đưa giò to cho  bé gặm.
"Lần  khi mơ thấy chị,  thể mơ thấy chị mang đùi gà cho em ăn,   chừng   chị sẽ mời em ăn đùi gà."
Đứa bé chớp mắt, còn  thể như  ?
"Chị, em thích ăn đùi vịt ạ."
"Vậy mơ chị mang đùi vịt cho em."
"Phụt ha ha ha ha ha..."
Mọi  đều  to.
Một bữa cơm khách và chủ đều vui, một bàn đồ ăn  những   ăn  còn dư thừa gì.
Thời kỳ  thiếu niên  giỏi ăn!
Lần  Mạnh Phất Yên và bốn  em Lý gia thành lập tình cảm cách mạng sâu đậm, lão nhị Lý gia thuận lợi đánh  giới của Mạnh Phất Yên.
Thu phục một đám đồng bọn, Mạnh Phất Yên  còn gì  nữa, tối đó nửa đêm Cố Đình Chi tới tìm cô, cho dù trong phòng tối tăm, Mạnh Phất Yên vẫn  thể thấy  mệt mỏi  mặt , lập tức  chút đau lòng.
"Mệt  c.h.ế.t  đúng ? Lại đây  xuống."
Cố Đình Chi cởi áo ngoài    giường, đến gần Mạnh Phất Yên  thể ngửi thấy mùi xà phòng   , cho dù mệt mỏi như thế  vẫn tắm , tắm rửa sạch sẽ mới đến đây.
Nằm trong chăn, Cố Đình Chi vươn tay kéo   trong lòng, cọ  trán cô một cái.
"Có nhớ  ?"
Mạnh Phất Yên dùng hành động thực tế  với   nhớ, chủ động hôn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-236.html.]
Cô gái  thích nhào  trong lòng, cảm giác  đương nhiên là  ,  ôm lấy cô đáp , đôi tay cũng chui  trong áo cô,  kéo quần áo vướng bận xuống.
DTV
 mà Mạnh Phất Yên  buông  : "Đều mệt thành như thế, đừng náo loạn nữa, ngoan ngoãn ngủ một giấc ."
Cố Đình Chi  : "Lại mệt tới mấy, vẫn  thể thỏa mãn  em."
Khóe miệng Mạnh Phất Yên nhếch lên: "Thật sự  ?"
Cố Đình Chi gật đầu: "Muốn!"
Mạnh Phất Yên sờ đôi môi  khô khốc của ,  : "Vậy  đợi một lát."
Cô  dậy  rót cốc nước ấm, bên trong thêm  ít nước linh tuyền , bưng cho Cố Đình Chi:
"Môi khô nứt, chắc chắn là ít uống nước,  uống nước  ."
Cố Đình Chi  chút  kịp phản ứng: "Uống nước  xong là  thể tùy  ư?"
"Ừm!"
Cố Đình Chi  cái cốc: "Có  em thêm thuốc  bên trong ? Anh  cần!"
Mạnh Phất Yên suýt nữa  to: "Biết   cần mà, chỉ là nước bình thường mà thôi."
Cố Đình Chi  tin, kiên quyết  uống.
Mạnh Phất Yên dựa  trong lòng , ôm cổ  dỗ dành:
"Uống ! Môi  đều  khô, đợi lát nữa vận động còn   nhiều mồ hôi, thiếu nước   đối với cơ thể. Em chỉ lo lắng cho cơ thể  mà thôi, đây thật sự chỉ là nước,  lợi hại cỡ nào em  thể   ?"
Lúc  Cố Đình Chi mới miễn cưỡng đồng ý, uống hết cốc nước.
Nước ấm  bụng, lập tức cảm thấy cả  thoải mái, cảm giác mệt mỏi  đều ít  nhiều.
Anh ngẩn , chẳng lẽ thật sự là thiếu nước nghiêm trọng?
"Lại rót cho  một cốc nữa."
Mạnh Phất Yên   rót một cốc,  thêm ít nước linh tuyền  nữa,  khi  uống , cảm giác mệt mỏi biến mất  ít, lập tức bế  lên giường...
"Yên Yên, tối nay  theo  nhé, sáng mai   ."
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Sáng mai ư?"
"Ừm! Rất xin , lúc    khi  chắc chắn sẽ cùng em gặp chú Lục em một , hiện giờ là   cơ hội. Anh  mới  chuyện tối hôm qua, bên thủ đô  điều lệnh tới,   lập tức trở về. Anh  mua vé xe sáng mai, đến Thượng Hải  máy bay trở về."
Cần  máy bay là  việc  gấp, lúc   bình thường  thể  máy bay,  cơ bản là một  nhiệm vụ khẩn cấp mới  thể sắp xếp máy bay.
"Không kịp thì  kịp thôi,   vẫn còn nhiều cơ hội gặp mặt mà. Gần đây chú Lục cũng bận, khi  trở về chú ý an  nhé."