"Chuyện  nếu chú Lục thật sự hỏi tới, chú  thể  với chú  đây là ý của cháu, là cháu tới cầu xin chú giúp đỡ, chú là nể mặt ông ngoại cháu mới giúp một chút mà thôi. Nếu chú Lục hỏi tới, cháu sẽ  rõ với chú ."
Lý Hồng Quân hiểu rõ, đắc tội Mạnh Phất Yên  lẽ   Lục Kiến Quân, mà là Tần Quỳnh Anh,  là  Tần gia.
DTV
Chuyện  thì dễ !
Lý Hồng Quân lập tức đồng ý:
"Chuyện  là chuyện nhỏ, chú sẽ bảo   điều tra tình hình của  út Tần gia, thật sự  vấn đề chú tuyệt đối  nhẹ tha. Suy nghĩ vì dân chúng, chú Lục sẽ  chuyện ."
Có những lời  của Lý Hồng Quân, Mạnh Phất Yên an tâm.
Kế tiếp cơm trưa, khách và chủ đều vui vẻ.
Nhìn Lý Hồng Quân vẻ mặt tươi   ngừng giới thiệu hai con trai của  cho cô,  mặt Mạnh Phất Yên là tươi , nhưng  nhịn  khóe miệng giật giật.
Đều  nhiều năm như thế, tâm tư của cáo già  còn  phai nhạt ?
Buổi chiều khi rời , Lý Hồng Quân bảo hai con trai tiễn Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký đến cửa sân.
Anh cả Lý gia   rõ ý trong lòng cha già,  Mạnh Phất Yên  : "Bên ngoài quá lạnh,  lái xe đưa em !"
Đó là xe bus, cô  cần  quá như , nếu  đến lúc đó cả khu  nhà đều  cô đối nghịch với Tần Quỳnh Anh, đến lúc đó chú Lục sẽ mất mặt.
"Không cần, mấy ngày nay trong thành phố vẫn luôn náo nhiệt, em dẫn theo Vân Ký  dạo, hôm nay cảm ơn  Lý khoản đãi."
Anh cả Lý gia  khanh khách, gương mặt  năm phần tương tự Lý Hồng Quân,  rộ lên đặc biệt giống hồ ly nhỏ, Mạnh Phất Yên cảm thấy  thua kém gì  hai Lục gia nho nhã của cô.
Khác biệt chính là  hai Lục gia lạnh lùng xa cách,  cả Lý gia  là  ấm áp khôn khéo.
Mạnh Phất Yên từ chối,  cả Lý gia  cưỡng cầu, đợi Mạnh Phất Yên dẫn Mạnh Vân Ký  xa   mới đóng cửa .
Lão nhị ở bên cạnh sờ đầu : "Anh cả,   xem cha chúng  thật sự thích cô   gả cô   nhà  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-229.html.]
Anh cả Lý gia nhướng mày: "Sao thế? Em  thích cô  ?"
Lão nhị Lý gia nhíu mày:
"Cái gì là thích chứ? Phải chia tiền tiêu vặt cho cô  ? Bạn em  đối tượng đều sắp thành kẻ nghèo hèn, em  ."
Anh cả Lý gia: "..."
Thôi, tên ngốc  Mạnh Phất Yên chắc chắn chướng mắt.
Hai  về đến nhà, phát hiện cha  còn  em trai em gái đều đang điên cuồng lật đồ Mạnh Phất Yên mang đến, quả thực là đôi mắt tỏa sáng.
Lão nhị Lý gia lập tức tiến lên: "Chừa cho con một ít, con  khô bò!"
Anh cả Lý gia: "..."
Lý Hồng Quân ngửi lá , vẻ mặt say mê:
"Ôi má ơi, gia tộc  nội tình đúng là khác biệt, lá   thật thơm, cô nhóc  đều nghèo túng thành như , còn  thể lấy  nhiều đồ  tới tặng quà như thế."
Khi còn nhỏ trong nhà Lý Hồng Quân nghèo đến mức   tiền  học,  khi cuộc sống  hơn thích nhất là  mấy chuyện  văn hóa, nếu   mấy năm nay  chặt hơn, ông  còn  quá hơn.
Hiện giờ  cảnh như , ông  chỉ  thể lén lút luyện chữ  sách, nghĩ cách uống , còn  thì    gì.
Gia cảnh của Trần Tú Liên , từng thấy  thứ , ngửi một lát gật đầu :
" là đồ , lá   như , trong tay  bình thường thật sự  ."
"Cô gái nhỏ   đơn giản! Trong nhà đều thành như thế,   năm ngoái Ngô Quốc Trụ  trong nhà  trộm sạch ? Lấy   lá  ngon như ? Lục Kiến Quân cho cô  ?"
Lý Hồng Quân nhún vai: "Ai ? Trong tay cô  còn nắm tiền thuê nhà của mấy căn nhà Mạnh gia,   chừng là mua ở chợ đen."
Trần Tú Liên hoài nghi :
"Không thể nào, mỗi năm lá  ngon chỉ  như , mới      đoạt mất, cung ứng cũng  cung ứng nổi đám  đó, lấy   tới chợ đen? Hơn nữa   mấy thứ trong tay cô  xem, thịt khô, gạo trắng, khô bò,  mà còn  trái cây  như , mấy thứ    là chúng   từng thấy, nhưng mà cô  là một cô gái nhỏ xuống nông thôn mấy tháng, trở về ăn tết còn  thể lấy  nhiều đồ tặng cho  khác như , chuyện  quá thần kỳ."