Vóc dáng của Mạnh Phất Yên  cao, chiều cao giống cô gái phương bắc, nhưng mà Tần Quỳnh Anh thấp hơn cô nửa cái đầu, khí thế cũng cách xa cả mảng lớn.
Mạnh Phất Yên tay bóp cổ bà ,  lưng đè lên tường, hai chân bà  sắp bay chỉ  thể liều mạng kiễng chân, mới  thể với tới đất.
Nhìn dáng vẻ chật vật của bà , Mạnh Phất Yên  khinh thường:
"Hôm nay bà chạy tới nhà   chuyện , còn  tư thế cao cao tại thượng như , là vì  chiếm  ưu đãi gì từ chỗ chú Lục đúng ? Cho nên bà tức giận bất bình, gấp  đợi nổi chạy tới chỗ  tìm cảm giác tồn tại. Mấy năm nay  nể mặt Lục gia cho nên khách sáo với bà một chút,  khiến bà quên   là ai  ư? Những  chạy tới bắt nạt ,   nào    thu thập?"
Tần Quỳnh Anh thật sự  mơ cũng  nghĩ tới, hôm nay  chuyện sẽ biến thành  như , bà  cho rằng cho dù Mạnh Phất Yên  đồng ý, cô nhiều nhất chỉ  tức giận.
Cô sẽ ấm ức, sẽ khổ sở, thậm chí sẽ tức giận, sẽ , sẽ  ầm ĩ, nhưng mà  nghĩ tới cô sẽ tàn nhẫn như ,   tình cảm như .
"Cô... Cô điên ,  là vợ của Lục Kiến Quân, xưởng trưởng phu nhân của xưởng máy móc,  bảo cô gả cho em trai , là nể mặt cô... Ừm..."
Tay của Mạnh Phất Yên dùng lực, khiến mặt Tần Quỳnh Anh lập tức nghẹn đến đỏ bừng.
"Bà tới đây là vì cho dù   bà bắt nạt, chịu ấm ức cũng chỉ  thể  một ,  dám phản kháng đúng ? Ha ha! Bà thật sự coi trọng  quá, hiện giờ   chỉ tát bà,  còn nhục mạ bà, bà  thể  gì ? Có   giúp bà   ngoài gọi  tuyên dương  ? Bà dám để chú Lục  ? Nếu chú  ,   chừng sẽ ly hôn với bà."
"Bà dám để con trai bà  ? Cảm thấy bọn họ sẽ  về phía bà ư? Quả thực là ngu ngốc buồn ,  là cháu gái của xưởng trưởng Mạnh, bà dám  coi  là , ép buộc  gả cho em trai phế vật của bà, bà  tin vị trí của chú Lục sẽ lập tức   vững  ? Nếu chú Lục  còn  xưởng trưởng, càng nghiêm trọng hơn chút  bên đối địch lôi chuyện    xảy  chuyện, ba con trai của bà mất   cha  quyền thế như thế,  hại tiền đồ của bọn họ  hao tổn, bà cho rằng bọn họ còn nhận    như bà ?"
Tần Quỳnh Anh tức đến mức đỏ mắt, bà  chán ghét nhất chính là dáng vẻ cao cao tại thượng  của Mạnh Phất Yên, dựa  cái gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-223.html.]
Chỉ là một bé gái mồ côi  ai quản, dựa  cái gì dẫm lên đầu bà ?
DTV
"Mạnh Phất Yên, cô kiêu ngạo cái gì? Mạnh gia cô  c.h.ế.t sạch, ai còn quản một đứa bé  ai cần như cô? Lục gia  là gia đình gì, đều dựa  Mạnh gia cô ? Lục Kiến Quân còn  một  cả đấy,   cả Lục Quốc Trung ở đây, Lục gia sẽ  xảy  chuyện gì."
Mạnh Phất Yên nhếch miệng , tươi  vô cùng xán lạn, khiến Tần Quỳnh Anh hoảng hốt.
"Bác cả của Lục gia ! Ừm, đúng là nhân vật lợi hại, nhưng mà hình như bà  quên, con  ông  cổ hủ giữ quy củ nhất. Mạnh gia  ân với chú Lục là thật, cho dù là ở xưởng máy móc  là ở bộ đội năm đó, đều  ân dìu dắt quan tâm. Mẹ  còn là liệt sĩ đấy,  phận như  bác cả Lục sẽ cho rằng chú Lục quan tâm  một chút là chuyện đương nhiên."
"Nếu ông   bà ỷ  quyền thế của Lục gia bắt nạt cô nhi Mạnh gia như ,  lẽ sẽ là  đầu tiên  tay chỉnh c.h.ế.t bà!"
"Cô..." Tần Quỳnh Anh tức tới mức nổi trận lôi đình, liều mạng giãy giụa, nhưng tay Mạnh Phất Yên bóp chặt, bà  dốc hết  bộ sức lực cũng  thể thoát khỏi.
"Buông  , con khốn , cô và  cô... Ưm ưm..."
Lực tay của Mạnh Phất Yên dần mạnh hơn nữa, càng ngày càng mạnh, Tần Quỳnh Anh hoảng sợ đôi tay liều mạng đẩy tay Mạnh Phất Yên , nhưng mà  đẩy  .
Hơi thở càng ngày càng ít,  gương mặt lạnh như băng của Mạnh Phất Yên, đây là  đầu tiên bà  cảm nhận  uy h.i.ế.p tử vong.
Mạnh Phất Yên cứ lạnh nhạt  như ,  mặt   chút biểu cảm nào.
Cô căn bản   chút phản ứng nào đối với sợ hãi của bà , căn bản là  thể tưởng tượng ,  phụ nữ  là vợ của  chú mà cô tôn kính.