Đời  chuyện  đều  xảy , dù  lúc    đẩy xuống nông thôn, hai chị em sống vô cùng gian nan  tay đám Ngô Quốc Trụ và Trương Quế Phương, Viên gia cũng  ngã xuống, Lục Kiến Quân  điều cô trở về đều  thành công.
Sau  bản  cô tự từ bỏ trở về thành phố, bảo Lục Kiến Quân dừng tay.
Bởi vì cô   theo Cố Đình Chi lăn lộn.
Cho nên đời  cô sống tương đối thảm, điên cuồng của Tần Quỳnh Anh còn   kích phát  ?
Ôi má ơi, cô trọng sinh trở về, kích phát kỹ năng ẩn của Tần Quỳnh Anh ư?
Trong mắt Mạnh Phất Yên đều là ý , nhưng  đạt tới đáy mắt, mở miệng  thẳng:
" mà em trai phế vật của bà,  chướng mắt!"
Tần Quỳnh Anh vốn  biểu cảm cao cao tại thượng lập tức cứng đờ, dường như bà   nghĩ tới  mà Mạnh Phất Yên sẽ bình tĩnh   những lời quá mức như , đợi khi kịp phản ứng bà  đột nhiên bùng nổ, vỗ mạnh tay lên bàn:
"Mạnh Phất Yên, ai cho cô lá gan  chuyện với  như ?"
Mạnh Phất Yên  ở chỗ đó, nhếch miệng  : "  , bà  thể  gì ?"
"Cô..."
Đây là  đầu tiên Mạnh Phất Yên cứng rắn như   mặt Tần Quỳnh Anh, lúc  cô nể mặt Lục gia, đối với bà  vẫn duy trì chút khách sáo đối với trưởng bối, mặt mũi thì vẫn  cho.
 mà    hề dự đoán , thậm chí   biến chuyển, cô thậm chí  tức giận,  bùng nổ, cứ bình tĩnh  đó như thế.
Tần Quỳnh Anh kịp phản ứng,  mỉa : "Ồ! Cuối cùng cô cũng lộ  bộ mặt thật! Nhìn xem lúc  cô giả vờ ngoan ngoãn cỡ nào,  lúc   giả vờ nữa?"
Mạnh Phất Yên hỏi : "Ai  với bà  ngoan? Mấy năm nay  trải qua  ít chuyện kinh thiên động địa,  mà bà còn cảm thấy  ngoan?"
Tần Quỳnh Anh: "..."
Tần Quỳnh Anh  dáng vẻ của cô  cho tức giận, lồng n.g.ự.c  ngừng phập phồng, tay run rẩy chỉ  Mạnh Phất Yên:
" mặc kệ cô ngoan   ngoan, nhưng ở  mặt , cô đừng hòng kiêu ngạo, cô nghĩ cô là ai? Một cô nhi  cha  , Tần gia   thể chấp nhận cô là cô..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-222.html.]
DTV
" chính là chướng mắt em trai phế vật của bà, bà  thể  gì? Tần Quỳnh Anh,  cho bà mặt mũi, nên bà cảm thấy  ghê gớm đúng ?"
Mạnh Phất Yên   bà   hết câu, dù  đều là mấy lời hạ thấp cô,   cũng .
Mạnh Phất Yên trực tiếp  dậy, lạnh mặt  Tần Quỳnh Anh: "Một Tần gia nho nhỏ, dám đến kết  với ? Dựa  bà cũng xứng ?"
Lần  Mạnh Phất Yên  tính toán buông tha cho Tần Quỳnh Anh, một  phụ nữ ôm ác ý như  đối với cô, cô tuyệt đối sẽ  bỏ qua.
Mạnh Phất Yên  việc từ  tới nay đều quyết đoán, sấm rền gió cuốn, cho dù là  mặt mũi của Lục gia ở đây, cô cũng  bỏ qua cho  phụ nữ tính kế cô như thế, từ  tới nay Mạnh Phất Yên cô   là    gì.
Cùng lắm là nể mặt Lục gia,  chỉnh c.h.ế.t bà  mà thôi.
  c.h.ế.t cũng   lột da!
Tần Quỳnh Anh thật sự  nghĩ tới cô sẽ lộ  bộ mặt , Mạnh Phất Yên mà bà  quen lúc  thật sự  như .
Ở  mặt  Lục gia, Mạnh Phất Yên vẫn luôn là em gái nhỏ ngoan ngoãn hoạt bát, Tần Quỳnh Anh  từng thấy cô như ?
"Cô... Được lắm! Quả nhiên là đồ giỏi  bộ  tịch, giống y hệt   của cô, bà ... A..."
Mạnh Phất Yên tát mạnh một cái, tát mạnh lên mặt Tần Quỳnh Anh,  chút lưu tình.
Bốp!
Cái tát  vang dội, trực tiếp tát Tần Quỳnh Anh ngã xuống đất, bà  quỳ rạp  mặt đất che mặt, vẻ mặt  dám tin.
"Cô... Cô dám tát ..."
Mạnh Phất Yên  ở nơi đó, từ  cao  xuống,  mỉa một cái: "  gì  dám? Một  con gái của Tần gia nghèo túng, ở trong mắt   là gì cả."
"Tần Quỳnh Anh,   vì  bà dám kiêu ngạo như . Bà còn   là cảm thấy bà là vợ của chú Lục, bà  ba con trai ưu tú,  sẽ  dám  gì bà đúng ? Ha ha!"
" là buồn !"
Mạnh Phất Yên  khẽ, nắm lấy cổ áo bà  kéo bà  dậy, một tay bóp cổ đè  tường, xách bà  thiếu chút nữa là hai chân cách mặt đất.