Lục Tinh Dã  chút do dự: "Như  đối với ,   quá tàn nhẫn   ?"
Lục Tinh Từ cúi đầu:
"Anh cảm thấy cứ để bà  tiếp tục  ầm ĩ, cuối cùng cha  thể nhịn  nữa ly hôn với bà , Tần gia  quá mức  cha thu thập,  là chức vị của cha  mất, thậm chí  kẻ địch hủy diệt. Mấy chúng  cũng chịu liên lụy mất  công việc, Yên Yên cũng chịu ảnh hưởng    chỉ chỉ trỏ trỏ,  Mạnh gia  c.h.ế.t còn    thóa mạ, chuyện   tàn nhẫn ?"
Lục Tinh Dã    nữa.
Lục Tinh Từ thở dài:
"Em cũng   như , nhưng mà  áp chế sớm muộn gì cũng sẽ xảy  chuyện, còn  bằng chúng  tự   tay, mạnh hơn   khác thu thập nhiều."
"Thời buổi  tiếng gió kín,   đều cẩn thận chặt chẽ mà sống,  ai càn rỡ rảnh rỗi là gây sự như bọn họ? Còn  một chuyện  đừng quên, bác cả của chúng   dễ  chuyện như , thủ đoạn của bác cả  nhiều, đối đãi với  nhà cũng là sấm rền gió cuốn,  bao giờ  chuyện tình cảm. Một khi địa vị của cha chịu uy hiếp, bác cả  chắc chắn sẽ  tay với Tần gia, lúc   sẽ trở thành vật chết, bà  vĩnh viễn đều  thể trở về cái nhà ."
Trái tim của Lục Tinh Dã run lên, nghĩ tới thủ đoạn của bác cả  , trong lòng cũng bắt đầu sợ hãi.
"Anh lập tức mua vé trở về,  khi kỳ nghỉ  kết thúc  nhất định sẽ   chuyện ."
Lục Tinh Dã  xong là  .
Lục Tinh Từ kéo   : "Sốt ruột tới mấy cũng  vội nhất thời ,   xe lửa cả đêm, nghỉ ngơi một lát, ngày mai  ."
Lục Tinh Dã  ở  chỗ Lục Tinh Từ một đêm.
Bên thành phố Thường Ninh, buổi tối Mạnh Phất Yên    gian xử lý thảo dược, mới trở về phòng nghỉ ngơi, khi nửa đêm trong mơ mơ màng màng   ôm lấy  từ phía , cô hoảng sợ.
"Là !"
Giọng  quen thuộc, là Cố Đình Chi.
"Đã về  ạ,  thuận lợi ?"
"Ừm, thuận lợi."
"Ngày mai  còn tới ? Sẽ ở  thành phố Thường Ninh  bao lâu?"
Cố Đình Chi  khẽ, cọ xát tai cô : "Tối mai còn tới, còn ở   ba ngày, ngủ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-219.html.]
Mạnh Phất Yên mệt  chết,  lâu   ngủ mất.
Đợi sáng hôm  tỉnh , bên cạnh  sớm  còn bóng dáng của Cố Đình Chi.
Cô ở  giường lười nhác vươn ,  đó rời giường, bạn nhỏ Mạnh Vân Ký vẫn luôn cần mẫn như ,  rời giường ăn cơm sáng, còn chuẩn  cơm sáng cho chị gái xong.
"Chị, em  ăn  ạ, cơm sáng của chị ở trong nồi, em   ngoài chơi đây!"
Dạo gần đây đứa bé   chơi  nhiều!
 mà đứa bé  chính là mê chơi, căn bản  chịu  yên, Mạnh Phất Yên cũng  quản  bé:
DTV
"Đi , nhưng mà cẩn thận một chút,   đến nơi nguy hiểm, đặc biệt là bờ sông. Lúc  trong sông kết băng,  cứng rắn nhưng  khả năng giẫm lên là nứt ,   chơi giẫm lên băng với bạn  ?"
Mạnh Vân Ký bảo đảm:
"Em  ạ, chỗ nguy hiểm như thế còn lâu em mới , chỗ nước cạn giẫm chơi một lát  đúng  ạ? Nếu  bẩn quần áo và giày chị  đánh em ?"
Mạnh Phất Yên  tươi, lộ  hàm răng trắng bóng:
"Nước cạn giẫm lên chơi cũng    thể, nhưng mà... Nếu ngã  đầy bùn, trở về tự em tự  giặt đồ."
Mạnh Vân Ký suy nghĩ một lát,  hỏi  nữa: "Dùng nước ấm giặt    ạ?"
"Có thể! Bếp lò vẫn luôn  nước ấm,  đủ tự em dùng nồi to đun."
Mạnh Vân Ký gật đầu: "Yeah, em   ạ, chị em  đây!"
Sau khi  xong,  bé chạy nhanh như cơn gió.
Nhìn em trai sinh động như , Mạnh Phất Yên nghĩ, trở về nhiều ngày như  cô   cửa mấy, cũng  chơi đùa với đám đồng bọn cũ, hình như như     lắm!
Cô cũng nên  cửa bồi dưỡng tình cảm cách mạng với đám đồng bọn.
 mà cô  định  cửa, trong nhà  vị khách  mời mà tới, Tần Quỳnh Anh!...
Hôm nay Tần Quỳnh Anh ăn mặc  chính thức, mặc áo khoác da cừu màu đen, loại áo khoác bên trong là lông cừu  năm nay  lưu hành ở thành phố Thường Ninh.
Ban đầu là vợ Tôn Kiến Quốc đến Thượng Hải một chuyến, nghĩ cách mua từ cửa hàng hữu nghị ở Thượng Hải, xa hoa, hiếm , kiểu dáng cũng  hiện đại ở niên đại .