Nhiệt liệt cả  tạm dừng  thời khắc ,  dựa   cô,  cả  đều run lên.
Một lúc lâu   dừng , ngẩng đầu  cô, cô gái  mở to đôi mắt to ngập nước, vẻ mặt vô tội  .
Cố Đình Chi  tươi hơn, đè đôi tay của cô ở  đỉnh đầu, hỏi: "Anh thật sự   trong vòng nửa tháng, em báo đáp  thế nào?"
Mạnh Phất Yên : "Anh  thế nào?"
Đôi mắt của Cố Đình Chi sâu thẳm, ánh mắt  cổ áo  cởi cúc của cô, chỗ đó,  da thịt non mịn khiến  mê say.
"Tối hôm qua bận tâm em là  đầu tiên, cho nên  nỡ dùng sức,  ,   em nên mặc   một   ?"
Mạnh Phất Yên nghĩ một lát, gật đầu: "Có thể! Đến lúc đó... Mặc  phát huy!"
Cố Đình Chi nhướng mày,  : "Vậy ? Đến lúc đó đừng  đấy nhé."
Mạnh Phất Yên  .
Cố Đình Chi  to hơn, cúi đầu hôn môi cô: "Ngoan, đừng sợ, cho dù  em , cũng là khiến em thoải mái đến mức phát , chồng vẫn  yêu em mà."
Nụ hôn nhiệt liệt hạ xuống, chặn hết những lời Mạnh Phất Yên   .
Chuyện  khiến cô hoảng sợ, thậm chí đều xem nhẹ xưng hô của  đối với , vươn tay đẩy  theo bản năng:
"Nơi  là phòng bếp..."
"Không , khi Vân Ký    khóa trái cửa, một lát là xong!"
Trong phòng bếp  ấm áp, phòng bếp của Mạnh gia cũng đủ to, chỗ bọn họ là góc chết, cửa sổ cũng  ở đây, tương đối kín đáo, đủ lãng mạn, còn khẩn trương kích thích.
Nơi  là nơi cô lớn lên,  đầu tiên tối hôm qua là ở khuê phòng của cô, ở khuê phòng cô lớn lên từ nhỏ  cô, loại cảm giác ,  thỏa mãn thật sâu dục vọng chiếm hữu của .
DTV
Hiện giờ là ở trong phòng bếp, lúc  trong lòng Cố Đình Chi dâng lên một ý niệm,  ở mỗi góc trong nhà từng thuộc về cô, đều  cô một ...
Trong  khí chỉ còn  tiếng thở dốc thô nặng của Cố Đình Chi,  thứ ở nơi  đều , nhưng mà cái bàn   đủ  định, dùng chút lực là dễ  đẩy .
Mỗi  di chuyển đều phát  tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, cùng với tiết tấu  quy luật, như khúc nhạc động lòng   giờ ngọ, khiến   say mê!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-212.html.]
Thời gian dần trôi qua,  nhanh  tới hai giờ chiều, đợi đến khi Cố Đình Chi dừng ,   đồng hồ  dậy.
Mặc áo khoác ,  bế cô gái cả  xụi lơ   lên,  ôm chặt cô  trong lòng, dùng áo bọc lấy cô.
"Có lạnh  ? Đừng để  lạnh!"
Cả  Mạnh Phất Yên vô lực,    như bếp lò, nóng  chết, cô dựa  trong lòng  thở dốc từng cái.
"Không lạnh, trong lòng   ấm áp."
Cố Đình Chi cúi đầu  cô, cô gái nhỏ trong lòng gương mặt  ửng đỏ, kèm theo đỏ ửng khi tình cảm mãnh liệt qua , cả  đều màu hồng nhạt,   còn  mồ hôi của ,  trán cũng là mồ hôi tinh mịn.
Dáng vẻ   cẩn thận nhất, nếu  mồ hôi dễ khiến    cảm.
Anh vội vàng lau mồ hôi cho cô, cầm quần áo mặc cho cô.
"Nhanh mặc quần áo , tránh cho  lạnh,  hai giờ, lát nữa   ."
Mạnh Phất Yên còn   bàn, bĩu môi trừng , ấm ức : "Mới   thiết xong   , mặc kệ em ?"
Cố Đình Chi véo má của cô,  tệ,  dính lấy .
"Em cho rằng   chạy ? Anh ước gì vẫn luôn ở bên cạnh em, nhưng mà cô gái nhỏ của    nước ngoài như ,   nên nhanh chóng nỗ lực ?"
Cố Đình Chi cúi đầu hôn cô, nâng mặt cô dỗ dành: "Ngoan, tối nay  tới tìm em."
Mặc quần áo  cho cô xong,  ôm cô  lên ghế nghỉ ngơi,  đó cũng mặc quần áo hẳn hoi, cúi đầu sờ gương mặt cô:
"Anh  đây, em mệt  c.h.ế.t , buổi tối nghỉ ngơi ,  cần đợi , đừng khóa cửa sổ là ."
Mạnh Phất Yên ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!"
Cố Đình Chi rời , Mạnh Phất Yên   ghế nghỉ ngơi một lúc lâu.
Cô   cảnh phòng bếp một lát, phòng ở  to,   còn đám  đáng ghét  đây nữa, ở niên đại thiếu thốn vật tư như , nơi   khắp nơi đều là đồ ăn.
Vật tư đầy đủ, chuyện tương lai cũng  manh mối, còn tình cảm ngọt ngào với  đàn ông  thích, cô  vui!