"Anh  em   gì, thật đó,  lẽ  kết hôn tự do của em sẽ lớn hơn chút,  ở bên cạnh em,    trói buộc quan hệ với em,  quang minh chính đại ở bên cạnh em, chuyện  thật sự  tư tâm của , nhưng mà Yên Yên, cũng  chỗ lợi   ?"
Mạnh Phất Yên  ,   gì, đợi  tiếp tục .
Thực  cô   , rốt cuộc Cố Đình Chi  quy hoạch về tương lai thế nào.
Nhìn đôi mắt to của cô  chằm chằm , Cố Đình Chi lập tức hiểu rõ, cô    tương lai  sẽ  thế nào.
Không nhịn  dùng trán cọ  trán cô, Cố Đình Chi dịu dàng :
"Đừng sợ,  cưới em là vì thích em, thật sự   ý trói buộc em ở bên cạnh. Anh    ngoài ý  xảy , chỉ cần  kết hôn, mặc kệ là em  là , đều sẽ   mơ ước em,   tính kế, nhỡ    dùng chiêu bẩn gì thì ? Vấn đề tác phong trong cuộc sống quản nghiêm như ,   chừng chúng  đều  bức cũng  ở bên  khác, kết hôn  thể tránh   nhiều phiền phức."
"Anh  em   gì, lúc  thật sự  thích hợp  con,  cũng  trải qua thế giới hai  với em mấy năm, nhanh  con như   gì chứ? Còn  phí thời gian chăm sóc đứa bé, kẻ địch của em ở thủ đô đúng ? Công việc mới của  cách thủ đô  xa, cho dù em  đến thủ đô  là  theo , đều  cả. Thành phố Thường Ninh là đại bản doanh của Mạnh gia, cấp  cũ của Mạnh gia cũng là như , em ở  nơi    ý nghĩa lớn. Nếu em  thể lăn lộn  ở bên thủ đô,  bên  vẫn sẽ ủng hộ em."
"Còn chuyện  nước ngoài,  cũng đang sắp xếp, bởi vì tạm thời còn  thể cho em một đáp án chính xác, cho nên  mới   mặt mũi .  mà  mắt  thể  với em chính là,  hy vọng."
Mạnh Phất Yên kinh hãi: "Thật ạ? Em thật sự  hy vọng  nước ngoài ư?"
Cố Đình Chi gật đầu:
"Anh còn đang tính toán, nếu kiến nghị  tiếp nhận, đương nhiên là  thể đưa em  nước ngoài. Chẳng qua  phía  đồng ý với ý kiến của ,   lấy  thành tích khiến phía  tán thành mới , chuyện  cần chút thời gian. Anh đồng ý với em, trong vòng ba tháng nhất định sẽ  kết quả."
DTV
Mạnh Phất Yên kích động nắm lấy cánh tay của Cố Đình Chi, đôi mắt sáng lấp lánh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-210.html.]
"Sao    ? Lúc   nước ngoài quản nghiêm như thế, chúng ..."
Cố Đình Chi  sờ đầu cô, xúc cảm mềm mại  ,  nhịn   hôn một lát:
"Tuy quản  nghiêm, nhưng mà     cơ hội   ? Em  nhớ kỹ, quốc gia cần phát triển, cần tiền, cần ngoại hội,  tay từ những phương diện , chỉ cần là chuyện  lợi đối với quốc gia,  lẽ phần lớn là thông qua."
"Nếu  thể thuận lợi  nước ngoài, liên lạc với  của Mạnh gia, bảo bọn họ chi viện cho trong nước một chút, giúp đỡ mua lương thực, mua thiết ,  là trực tiếp đầu tư mở nhà xưởng, cho kỹ thuật, chúng  sản xuất,  đó bọn họ cho con đường tiêu thụ ở nước ngoài. Đối với trong nước mà  chuyện  chính là cơ hội  giải quyết vấn đề việc , kiếm ngoại hối. Lúc  tất cả  Mạnh gia sẽ nhận  ưu đãi, cấp  cũ của Mạnh gia sẽ lấy em như Thiên Lôi sai  đánh đó, em  ở thành phố Thường Ninh     quan trọng."
Chuyện  khiến Mạnh Phất Yên vô cùng vui sướng, bởi vì cô cũng nghĩ như .
Cô  ở trong thể chế, cho dù hiện giờ bắt đầu   con đường ,  trở nên nổi bật cũng quá khó khăn, cần thời gian  lâu.
Năm nay mới là năm 71, cách kết thúc trận khủng hoảng  còn  nhiều năm, chẳng lẽ mấy năm  thật sự  để những  thích của Mạnh gia ở nông thôn xa xôi chịu khổ ư?
Con đường nhanh nhất là liên lạc với  Mạnh gia ở ngoài Thượng Hải, thông qua phương thức ngoại hối tranh thủ nhận  ưu đãi của quốc gia.
Trong tay của cô  nhiều châu báu Mạnh gia truyền xuống như , cho dù tặng bọn họ một ít cũng !
Chẳng lẽ còn  đổi  chút tiền ?
 tiền đề của tất cả  việc, chính là cô   nước ngoài mới .
Bị nhốt ở trong nước, cô căn bản   biện pháp liên lạc với những  đó.
Chỉ cần  thể   ngoài, chỉ cần  thể   ngoài...