Cùng  lớn lên nên    thích em gái , gương mặt thật sự  chút tương tự, nhưng   vẫn cảm thấy lời      thái quá.
Tuy thái độ của cha  kỳ lạ, nhưng  thái độ  lẽ   là vì con gái, Lục Tinh Dã luôn cảm thấy còn  chuyện gì đó mà    .
"Không,   mua vé,  gặp  hai em."
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Anh  thăm  hai ạ? Khi nào thế?"
"Hôm nay, mới  mua vé, 4 giờ chiều,  trở về sắp xếp ít đồ. Năm nay em   trở về,   thăm em ."
Bốn giờ, lúc  còn  tới giữa trưa, Mạnh Phất Yên lập tức : "Vậy  khi  tới nhà ga thì đến nhà em một chuyến, em đưa ít đồ  mang cho  hai."
Lục Tinh Dã lập tức : "Anh hai em  thiếu gì cả, em chăm sóc bản  là ."
Mạnh Phất Yên  đồng ý: "Không  là em khá  ! Ăn tết tặng  hai ít quà, một chút tâm ý mà,  cả  nhất định  đưa tới đấy!"
"Được, tùy em, buổi chiều khi  đến nhà ga sẽ qua nhà em một chuyến."
Lúc  khi ăn tết  gửi một ít đồ ăn cho  hai Lục gia,   Lục Tinh Dã qua đó,  vặn  thể mang ít đồ ăn ngon.
Sau khi trở về cô lập tức bắt đầu nấu nước cốt lẩu,  đó tiếp tục chuẩn  nhân sủi cảo, bảo Cố Đình Chi nhào bột mì.
"Gói nhiều sủi cảo một chút, buổi chiều mang một ít cho  hai Lục gia."
Mạnh Vân Ký chớp mắt: "Chị, gửi cho  hai ạ? Sủi cảo gửi kiểu gì?"
"Không , buổi chiều  cả  thăm  hai, xe lửa bốn giờ, chị mới gặp  , bảo   buổi chiều đến nhà chúng   một chuyến,  chị mang qua."
Mạnh Vân Ký gật đầu: "Vậy thì gói nhiều một chút ạ."
Vì thấy hai   chuẩn  dừng tay  tiếp tục  sủi cảo, Mạnh Phất Yên ở bên cạnh  lẩu.
Cô  sớm  nấu món  đưa cho  hai Lục gia, nhưng mà dùng quá nhiều dầu, gửi đồ đến cơ quan của    chừng sẽ  kiểm tra,  là  chiến hữu ồn ào lấy , đến lúc đó  quá nhiều  thấy thì  , cho nên vẫn luôn  đưa.
Lần  là Lục Tinh Dã tự  qua đó,  cả nhà  mang hành lý sẽ    khác lục lọi, xa xỉ một chút cũng  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-206.html.]
Nước cốt lẩu đun trong nồi, trong nồi khác nấu ít thịt và xương sườn, phần lớn thịt là thịt mỡ, chỉ  một ít là thịt nạc.
Niên đại    chủ yếu là thiếu dầu, thịt mỡ mới là thịt  hoan nghênh nhất, cho dù là   điều kiện sống tương đối  như Lục Tinh Từ, cũng sẽ thích thịt mỡ.
Mấy thứ  là Mạnh Phất Yên ướp sẵn ,  khi nấu chín mang qua,  ăn thì thái một ít, đặt  trong nồi  nóng một lát là  thể ăn,  tiện còn nhanh.
Làm xong mấy thứ , cô đến bếp lò  bò kho.
Nhìn thấy thịt bò, Mạnh Vân Ký kinh ngạc: "Chị, chị  mua  thịt bò ư?"
Lúc  ngay cả thịt heo đều  dễ mua, đừng  là thịt bò, càng lúc càng ít.
Khi ăn tết Mạnh Phất Yên  nấu ít bò kho,  lẽ là ăn quá ngon, một nửa đều   nhóc Mạnh Vân Ký coi thành đồ ăn vặt ăn,  mắt  còn dư  nhiều.
Miếng  là ở trong  gian, Mạnh Phất Yên đặc biệt  dạo chợ đen một vòng, mới lấy về.
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Mới  ngoài  mua,   ngoài đừng  đấy nhé, chúng  luôn ăn thịt cá như ,  khác  sẽ tìm gây phiền phức."
Đôi mắt của Mạnh Vân Ký sáng lấp lánh  chằm chằm thịt bò,  hì hì đảm bảo:
"Yên tâm , em tuyệt đối sẽ   ạ."
Thứ  như   cất giấu nhà  ăn,  thể tuyên dương khắp nơi?
DTV
Mạnh Phất Yên đóng hết cửa sổ , tránh cho mùi thơm quá nặng đưa tới quá nhiều chú ý.
Đợi lát nữa   đều nấu cơm trưa, thì mở cửa sổ cho thông gió.
Cố Đình Chi thấy cô chuẩn  nhiều đồ ăn như , còn  vui, am hiểu đồ ăn như , ít nhất  lên cho dù   ở bên cạnh, cô vẫn  thể chăm sóc bản  thật .
"Trong túi của   thịt bò, em lấy  xem  nấu cùng ?"
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Trong túi ư?"
Cố Đình Chi hất cằm, ý bảo cô  về phía túi.
Mạnh Phất Yên  qua, là một túi to, căng phồng, cô  qua lục một lát, vô cùng kinh ngạc!