Trong phòng vệ sinh đều là đồ cô  dùng, lúc  đều ướt, nhưng trong ngăn tủ của cô  dự phòng, nên tìm  cho  dùng.
Lấy  khăn lông xoay  , cô thấy  Cố Đình Chi đang mặc đồ ngủ...
Mạnh Phất Yên chớp mắt, lúc  mới phát hiện   cởi áo khoác, áo sơ mi cũng cởi , lúc  để trần  , đang mặc đồ ngủ, còn  kịp khép áo .
Thậm chí  ngay cả quần đều , lúc    mặc quần ngủ rộng rãi.
Cố Đình Chi mặc đồ ngủ xong  cô một cái, thấy cô  yên tại chỗ  nhúc nhích,  tới cầm lấy khăn lông trong tay cô:
"Khi  tới đây bên ngoài  tuyết bay,   đều ướt,  quần áo tương đối thoải mái hơn."
Mạnh Phất Yên nhướng mày,  đầu   thoáng qua ngoài cửa sổ, rèm    kéo kín mít, cô căn bản  thấy  bên ngoài  tuyết rơi  .
Tên  nửa đêm trèo  thăm cô, mang theo túi đồ, còn mang theo đồ ngủ ư?
Anh cầm khăn lông khô lau tóc,  xuống mép giường của Mạnh Phất Yên,  cô gái còn  đó thì vươn tay:
"Lại đây!"
Trong mắt Mạnh Phất Yên là ý , cô thật sự   rốt cuộc là   giải thích gì với cô, nên ngoan ngoãn  qua.
Cố Đình Chi kéo tay cô, kéo cô  lên đùi ,  tiếp tục lau tóc.
Tóc của  tương đối ngắn,  nhanh  lau khô, khăn lông ném sang một bên,  ôm cô thuận thế ngã về , ngã xuống giường của Mạnh Phất Yên, kéo chăn đắp lên  hai .
Lót gối đầu ở đầu giường xong, hai  nửa dựa  đầu giường, Mạnh Phất Yên còn   ôm  trong lòng, trong chăn dường như còn  mùi thơm của cơ thể   cô gái, Cố Đình Chi  say mê.
Mạnh Phất Yên  nghĩ tới  sẽ  như , đôi mắt trợn to, giọng   chút nguy hiểm:
"Anh  gì thế?"...
Cố Đình Chi hài lòng  trong chăn cô,  cô gái  mặt trừng mắt với ,  cảm thấy vô cùng đáng yêu.
"Anh... Ngồi xe lửa lâu như , mệt  chết, nghỉ ngơi một lát  ?"
Mạnh Phất Yên còn lâu mới tin chuyện ma quỷ của :
"Trên    mùi xà phòng thơm,  cũng  thoải mái sạch sẽ,  lẽ tắm  mới tới. Nếu em đoán  nhầm mà ,  lẽ  thuê phòng ở nhà khách, tắm rửa xong mới tới đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-199.html.]
Cố Đình Chi , quan sát đúng là cẩn thận:
"Anh  xa như  tới gặp em,  thể dơ bẩn đến đây , nhỡ  khi ôm em em ghét bỏ thì ?"
Mạnh Phất Yên lạnh mặt, cô nhịn   lâu, vẫn luôn kéo dài như  là cảm thấy cô là   thể chịu  lệ như  ?
"Cố Đình Chi,  bớt  linh tinh thôi!"
Cô  dậy,  kéo  xuống giường.
Cố Đình Chi vội vàng ôm cô trở về: "Đừng đừng đừng, đừng tức giận với    ?"
Kéo chăn đắp lên  cô  nữa, Cố Đình Chi bất đắc dĩ :
"Bọn  đều  qua đây, em còn  rõ ? Chắc chắn là  chuyện  giải quyết xong, cố chấp   giải thích,    là   nên lời, cảm thấy sẽ tổn hại hình tượng !"
Mạnh Phất Yên   lời nào, chỉ  .
Cố Đình Chi giải thích:
"Lúc   từng  nhiệm vụ  nguy hiểm,  trọng thương một ,  thương cơ thể. Lúc  bác sĩ  với ,  khả năng đời   khôi phục , em là cô gái trẻ tuổi như thế, bản  cũng ưu tú như , gia thế còn ,    thể gây tai họa cho em?"
" mà tình cảm của con  là  chịu khống chế, gặp  cô gái hợp tâm ý  cũng sẽ động lòng, lúc  đối xử với em như ... Là thật sự  nhịn , bản   cũng  nghĩ tới sẽ như . Lúc  cảm nhận   lẽ vết thương  khỏi, nhưng mà  chắc chắn lắm, chỉ  thể giải quyết chuyện ở phương bắc xong thì đến thủ đô tìm bác sĩ đáng tin kiểm tra một chút."
"Hiện giờ chắc chắn cơ thể  khôi phục,  còn  ? Vì thế ở trong nhà ăn tết với ông nội, sắp xếp một  việc xong,  lập tức  tìm em."
Trong lòng Mạnh Phất Yên   quá nhiều bất ngờ.
Rất nhiều nghi ngờ trong lòng cũng  thể cởi bỏ.
Chẳng trách đời   luôn   tiến thêm một bước với cô, rõ ràng vẫn luôn bảo vệ cô, nhưng luôn cách quan hệ  yêu xa.
DTV
Không  là cô  từng hoài nghi, nhưng mà lúc   dám hỏi!
Một đại lão như , cô   theo đuổi,  dám hỏi vấn đề tư nhân như thế?
Cô còn lo lắng đại lão  vui sẽ g.i.ế.c  diệt khẩu  chứ!
Mục tiêu lớn nhất của cô là báo thù,  khi báo  thù cần  còn sống thật .