Trong lòng buồn bực kìm nén nhiều năm, vốn dĩ  Ngô Quốc Trụ  chướng mắt, con  nó đụng  họng súng,  ông   thể buông tha cơ hội  ?
Cho nên vụ án của Cố Đình Chi  vô cùng thuận lợi, bởi vì  khi Lục Kiến Quân gọi điện tới, Lục Quốc Trung  nên   nên , tất cả đều ...
Làm xong!
Lục Quốc Trung  tài liệu trong tay,  mỉa một cái,  chút tà khí,  đó nhét tài liệu trở về, khóa  ngăn kéo, tiếp tục xem văn kiện của ông .
Lại biến thành Lục Quốc Trung nghiêm túc cổ hủ.
Lục gia cãi  ngất trời, nhưng mà Mạnh Phất Yên  .
Ở Lục gia   hoan nghênh, nhưng mà Lục Kiến Quân và ba  trai đều đối xử với cô  , cô  thể   chúc tết, cho nên  khi chúc tết xong cô lập tức dẫn em trai về nhà.
Còn Tần Quỳnh Anh    cô   mắt, cô căn bản  để trong lòng.
Dù  cho dù thế nào  phụ nữ  cũng sẽ   đổi, cô cũng  tiện giải thích gì, đều  nhiều năm như  cô sớm  thành thói quen.
Khi ăn tết tương đối náo nhiệt, đứa bé cũng chỉ  lúc  là vui sướng nhất, hơn nữa tiền tiêu vặt trong tay cũng đầy đủ, Mạnh Vân Ký lấy đồ ăn vặt xong lập tức  tìm đồng bọn chơi.
Mạnh Phất Yên cũng mang theo đồ ăn ngon,  bồi dưỡng tình cảm cách mạng với đám đồng bọn của .
Xuống nông thôn mấy tháng,  thể gián đoạn tình cảm!
Vẫn luôn chơi đến chạng vạng, Mạnh Phất Yên mới về nhà,  lẽ  nhóc Mạnh Vân Ký cũng chơi điên cuồng, vẫn luôn  trở về.
Mạnh Phất Yên ở trong sân   tuyết, niên đại  phương nam còn  tuyết rơi, chẳng qua  dày như ở phương bắc.
Mấy chục năm   cầu ấm hơn, phương nam cũng ít khi thấy   tuyết,  đôi khi mấy năm  thấy  tuyết rơi một .
Trước khi trời tối nấu cơm tối xong, cuối cùng Mạnh Vân Ký cũng trở ,  dáng vẻ là chơi  vui vẻ, gương mặt nhỏ đỏ bừng.
Kết quả chơi điên cuồng là mệt mỏi  chết, ăn cơm tối ngâm chân xong, lên giường là ngủ mất.
Mấy ngày ăn tết  đó hai chị em đều trôi qua như , hai  ở trong biệt thư to mấy trăm mét vuông,  ăn  uống  thiếu tiền tiêu, cuộc sống  đúng là quá vui sướng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-198.html.]
Tối nay Mạnh Phất Yên ở trong  gian  việc một lát,  khi ngâm  tắm rửa xong mới  xuống   bao lâu, thì  thấy âm thanh gõ cửa sổ,  nhẹ, cô sửng sốt.
Rất nhanh cửa sổ  mở , chỗ ban công  một bóng dáng cao lớn tiến .
Ban đêm tối đen, trong phòng chỉ sáng ngọn đèn nhỏ ở đầu giường, cách khá xa, ánh đèn ám vàng đều  thấy rõ mặt .
"Yên Yên!"
DTV
Giọng  quen thuộc , Mạnh Phất Yên vui vẻ: "Anh Cố!"
Cố Đình Chi đóng cửa sổ xong, vén rèm lên, đặt ba lô trong tay xuống  qua ôm cô  lòng.
Tối nay  mặc  nhiều lắm, thậm chí  ít, trời lạnh như   khác đều mặc áo bông dày, tối nay  chỉ mặc chiếc áo khoác mỏng.
Bên trong cũng chỉ  một chiếc áo sơ mi, áo khoác còn khá rộng, cho nên Mạnh Phất Yên   ôm  trong lòng, tuy áo khoác  lạnh nhưng cơ thể   nóng, cái ôm  quá ấm áp, dựa  trong lòng  ấm áp dễ chịu.
"Sao  tới muộn như ?" Mạnh Phất Yên hỏi một câu.
Cố Đình Chi cúi đầu hôn lên trán cô một cái, dựa  gần như , cô  thể thấy rõ  cưng chiều trong mắt , cưng chiều  khiến Mạnh Phất Yên ngẩn , bởi vì ánh mắt của   trắng trợn, khác   với ánh mắt của Cố Đình Chi  cô  đây.
"Nhớ em, nên  nhanh chóng tới tìm em!"
Quả nhiên cảm nhận của cô  sai,   bộc lộ một cách thẳng thắn.
Cố Đình Chi buông cô ,  khắp nơi một lát: "Có nước ấm ? Anh rửa mặt ."
Trong phòng của Mạnh Phất Yên  phòng vệ sinh, chẳng qua niên đại  còn   bình nước nóng, Mạnh gia   nồi , nước ấm chỉ  thể đun bếp ò,  đó đổ  phích nước.
Chỗ gần ban công chính là nơi đặt bếp lò, phía   nước ấm, cung cấp cho cô dùng bất cứ lúc nào, cửa sổ cũng  đóng kín cho nên   Cố Đình Chi mới dễ dàng mở  như .
Rót nước ấm cho  rửa mặt, Cố Đình Chi lấy khăn lông rửa mặt trong túi đồ của , còn đặc biệt cẩn thận rửa tay và cổ, ngay cả tóc cũng cẩn thận lau khô.
"Có khăn lông khô ? Tóc  ướt,  lau khô."
Anh  quá tùy ý, cho nên Mạnh Phất Yên căn bản  thấy  tia sáng tối tăm trong mắt ,  chút phát hiện  tìm khăn lông khô.