Tần Quỳnh Anh ngây ngốc tại chỗ, gương mặt lập tức trắng bệch, Lục Tinh Dã nhắm mắt,   ,    ngay mà...
Người Tần gia đều  dọa ngốc,    nghĩ tới hai vợ chồng vẫn luôn tình cảm  , Lục Kiến Quân vẫn luôn   với Tần gia bọn họ,  mà sẽ đột nhiên   những lời như ly hôn.
Tần Quỳnh Anh lấy  tinh thần, oán hận nhiều năm lập tức  kích nổ, ở  mặt  nhà  đẻ bà  cảm thấy thể diện của   Lục Kiến Quân ném  đất dẫm lên, cả  đều điên cuồng.
"Lục Kiến Quân,  dựa  cái gì ly hôn với ? Người quá đáng là , là , là    với ,    tư cách... A a buông  ... Ừm ừm..."
"Mẹ,  con cầu xin  đừng  kêu nữa, ... Mẹ hiểu lầm ,  coi như con trai cầu xin ..."
Lục Tinh Dã sốt ruột đến mức nước mắt đều sắp chảy , liều mạng ôm lấy Tần Quỳnh Anh điên cuồng giãy giụa, bịt kín miệng bà , sợ bà     những lời  thể vãn hồi, còn dùng sức kéo bà   trong phòng.
Tần Quỳnh Anh  điên cuồng, giãy giụa giống như phát điên.
Lục Kiến Quân ,  với Lục Tinh Dã:
"Tinh Dã, cha  con   gì, mang  con về phòng , chuyện  là chuyện của nhà chúng , tự nhà chúng  giải quyết là ."
Lục Tinh Dã liếc mắt  cha với vẻ cảm kích, kéo Tần Quỳnh Anh trở về phòng, đóng cửa phòng .
Trong phòng khách, chỉ còn dư  Lục Kiến Quân và  Tần gia.
Lục Kiến Quân   Tần gia, giọng   chút âm trầm: "Hôm nay mấy  tới đây, chính là   chuyện  với  ?"
Người Tần gia  chuyện xảy  hôm nay dọa sợ, trong lúc nhất thời  dám  gì.
Lục Kiến Quân liếc mắt  một vòng, chỉ cháu trai trưởng của Tần gia, ông  nhớ rõ đứa nhỏ , tuy bản lĩnh  cao lắm nhưng là   tệ, công việc  cũng  tồi,  định vững chắc, là một trong  ít đám hậu bối Tần gia Lục Kiến Quân  ấn tượng .
Trước mắt công việc mà   , là Lục Kiến Quân sắp xếp.
"Tần Lãng, cháu  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-192.html.]
Tần Lãng  điểm danh,   một nhà một lát, nghĩ tới em gái  đẩy , trong lòng cũng  tức giận, vì thế mở miệng :
"Không... Không  chuyện  ạ, hôm nay   tới đây, là ông bà nội,  tìm công việc đáng tin cậy cho chú út. Năm ngoái cục đường phố  tới nhà chúng  thúc giục  nữa,  chú út đều  đuổi việc, dù  cũng   công việc, vẫn nên xuống nông thôn thì hơn. Nhà chúng  nhiều  như thế, chỉ   em út xuống nông thôn, luôn    lắm."
DTV
Tần Lãng  mới dứt lời, thì nghênh đón ánh mắt lạnh lẽo của cha Tần  Tần.
"Tần Lãng, cháu đừng  lắm miệng."
Lục Kiến Quân là ai chứ?
Tới trình độ của ông  thì đương nhiên là  nhạy bén, cho nên  nhanh  bắt  trọng điểm trong lời  của Tần Lãng.
"Bị đuổi việc  ư? Lúc    tìm  công việc ?"
Ông    rõ về  út , đều  hai mươi mấy,  từng tìm ông  sắp xếp công việc.
Mới đầu ông  cũng nghĩ dù  cũng còn trẻ,  luyện một thời gian  lẽ sẽ  hơn, còn là em trai của vợ, thịt  đầu quả tim của cha  vợ, ông   thể giúp đỡ chăm sóc một chút.
Lần lượt sắp xếp hai công việc cho  , đều    phá hỏng.
Sau   tìm ông  sắp xếp công việc, ông  đều  thèm phản ứng.
Với đức hạnh của  , còn  thể tìm  công việc ?
Cho dù Tần gia bỏ tiền mua, nhà xưởng    là   cũng  chắc  đồng ý nhận.
"Không  em út cháu là cô nhóc Tần Nguyệt ? Công việc của con bé   ,   xuống nông thôn?"
Đại phòng Tần gia còn tính  tệ, Tần Nguyệt là em gái của Tần Lãng, theo Lục Kiến Quân thấy cô gái nhỏ  còn lợi hại hơn Tần Lãng, tính tình lanh lẹ, càng giống  cô .
Chẳng qua ông bà Tần gia trọng nam khinh nữ, đối xử   với cô gái nhỏ .
Mấy năm nay vận động lên núi xuống làng  oanh oanh liệt liệt, Lục Kiến Quân cũng nhớ kỹ, cho nên cô gái nhỏ   nghiệp, Lục Kiến Quân  sắp xếp công việc  tệ cho cô , cô    hơn một năm,     .