Mạnh Phất Yên vui vẻ: "Nhà chúng  ít , các bạn nhỏ đều  tới, em lấy ít đồ ăn mang  ngoài chia cho đồng bọn ."
Mạnh Phất Yên cầm ít hạt dưa, kẹo, còn  đậu phộng rang cho  bé, còn  một túi nhỏ thịt khô, Mạnh Vân Ký ôm đồ chạy .
Năm nay phương nam  tuyết rơi,  ít  đều hưng phấn  chết, phương nam ít khi thấy  tuyết rơi lớn như .
Mạnh Phất Yên nhận  điện thoại của Cố Đình Chi: "Yên Yên!"
Giọng  , trầm thấp dễ , lộ  chút sung sướng, Mạnh Phất Yên nhướng mày, xem  tâm trạng  !
"Anh Cố, phương nam  tuyết rơi."
Nghe thấy giọng cô gái nhỏ, Cố Đình Chi cảm thấy vui vẻ, hiện giờ  ước gì  thể bay đến phương nam tìm cô.
"Ừm, thủ đô cũng đang  tuyết rơi."
"Anh đến thủ đô  ư? Chuyện phía bắc xử lý xong  ạ?"
"Ừm, dư  một  chuyện Tống Thời Yến đang xử lý, tạm thời  cần đến ,  vặn ăn tết, ông nội bảo  về ăn tết, nên  về thủ đô."
Mạnh Phất Yên hỏi một câu: "Anh đều về nhà,  công việc xác định ? Qua tết xong còn về Đông Bắc ?"
"Tạm thời   về, nhưng mà công việc cụ thể còn  xác định."
Mạnh Phất Yên  , im lặng một lát trong điện thoại truyền đến giọng Cố Đình Chi:
"Sao   lời nào?"
"Anh gọi điện thoại tìm em,  còn lời nào   với em ?"
Cố Đình Chi  khẽ:
"Chỉ   với em một tiếng năm mới vui vẻ, còn  chính là, ở nhà đợi , mấy ngày nữa  sẽ tới tìm em."
"Hả?" Mạnh Phất Yên  kinh ngạc: "Anh sắp tới đây ư?"
"Ừm, sợ em gần đây  rảnh sẽ đến nơi khác, cho nên    với em một tiếng."
Mạnh Phất Yên  chút chờ mong: "Khi nào  ạ?"
"Qua mấy ngày nữa, cụ thể ngày nào  cũng  chắc chắn, dù  sẽ  lâu,   mua gì ? Anh mang qua cho em."
Mạnh Phất Yên nghĩ một lát, hình như   thứ gì đặc biệt  mua, cô  đủ hết  thứ, nhưng mà...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-186.html.]
"Em  quà,  tới thăm em  thể tới tay   đúng ? Trước đây khi  em xa nhà trở về,  nào cũng mang quà cho em."
Cố Đình Chi đồng ý:
"Quà chắc chắn sẽ ,  hỏi chính là em  thứ gì đặc biệt  mua  , ở cửa hàng hữu nghị của thủ đô,  là đến lúc đó   ngang qua Thượng Hải mua cho em."
"Tự  xem  mua cho em ! Trong chốc lát em cũng  nghĩ   cần gì."
"Vậy  ,  xem  mua cho em là !"
Biết Cố Đình Chi sắp tới, Mạnh Phất Yên   lẽ vấn đề của   giải quyết xong, chẳng trách   tới đây!
Dẫn theo Mạnh Vân Ký đến Lục gia chúc tết Lục Kiến Quân, tết nhất đồ mang đến đều là một ít đồ ăn,  là vật tư hiếm .
Mạnh Phất Yên chuẩn  ít thịt, quả khô, còn  ít lê đông lạnh, các loại thịt cộng  cũng mấy cân, tuyệt đối xem như là lễ nặng.
Lục Kiến Quân  vui, Lục Tinh Dã cũng như , giữa trưa ở  Lục gia ăn bữa cơm, nhưng mà  thể thấy rõ Tần Quỳnh Anh  vui lắm.
Mạnh Phất Yên   , đời  thái độ của Tần Quỳnh Anh còn kém hơn đời , xem    nên cố gắng cách xa.
Chị em Mạnh Phất Yên rời , Lục Kiến Quân và Tần Quỳnh Anh lập tức cãi  một trận to, suýt nữa còn hất tung cả bàn.
Tần Quỳnh Anh ở trong nhà  to, cả tòa nhà đều  thấy .
Lục Tinh Dã  thấy chuyện  ầm ĩ lên, sợ tới mức vội vàng kéo cha  .
DTV
"Cha, cha đừng cãi  với  nữa, tết nhất, vì chút chuyện   đáng giá."
Lục Kiến Quân  thể nhịn  nữa:
"Là cha  cãi  ? Con  xem  con  thái độ gì? Hai đứa bé đắc tội cô  ? Làm thím mà như ..."
"Cha!" Lục Tinh Dã  hiệu cho ông  nhỏ giọng chút: "Đừng để hàng xóm  , đến lúc đó  linh tinh về Yên Yên thì  . Đi thôi, chúng   , con  mấy lời   với cha ạ."
Lục Tinh Dã dẫn Lục Kiến Quân rời khỏi nhà, tìm công viên gần đây, cũng may thời tiết lạnh, còn  tuyết rơi nên xung quanh   ai.
Trống trải    ai, gió bắc thổi vù vù,  sợ     lén.
"Con dẫn cha đến nơi   gì? Là  con quá đáng, vô duyên vô cớ gây sự."
Lục Tinh Dã bất đắc dĩ: "Cha, vì  cha chăm sóc hai chị em Yên Yên như ? Ngoại trừ vì bọn họ là con của Mạnh gia , còn  nguyên nhân khác  ?"
Lục Kiến Quân sửng sốt: "Con  ý gì?"