Lục Kiến Quân tức  chết, xưởng máy móc to như , nghiệp vụ chủ yếu là kiếm ngoại hối, nếu   bên trong thông đồng với địch,  giúp đặc vụ của địch trộm tài sản quốc gia,  thì thật sự  thể  , đặc biệt là Ngô Quốc Trụ  địa vị  thấp ở nhà máy.
"Chuyện  chú Lục nhất định sẽ điều tra rõ, chuyện của  cháu năm đó là ngoài ý , vốn thật sự   ai hoài nghi chuyện . Bây giờ xem    chừng là   cố tình  , chú Lục   điều tra, nhất định cho cháu câu trả lời rõ ràng."
Ông   đồ trong tay, tiếc nuối :
"Yên Yên, mấy thứ  cháu lấy   khi xuống nông thôn ? Vậy... Sao cháu  đưa cho chú sớm? Có mấy thứ , tên khốn    đến mức càn rỡ lâu như , chú  sớm thu thập ông ."
Mạnh Phất Yên cúi đầu, nhỏ giọng : "Cháu  dám, chuyện của  cháu còn   chứng cứ, cháu sợ  ông  liên lụy."
Lục Kiến Quân ngây ngốc, đột nhiên   nên  gì nữa.
Mạnh Phất Yên là con gái của Ngô Quốc Trụ, cha là đặc vụ của địch, loại chuyện  chắc chắn sẽ tội liên đới, tình hình của Ngô gia hiện giờ   lên điểm .
Nếu Mạnh Phất Yên   là   hại trong  , cô   trốn thoát, đời  đều  hủy hoại.
"Cháu  thể lén  với chú Lục, cho dù thế nào, chú Lục sẽ bảo vệ cháu."
Mạnh Phất Yên , nhưng mà quá phiền phức,   bằng biện pháp của cô.
Xuống nông thôn một chuyến, khiến mấy chị em đều  tù, phế bỏ bọn họ, buộc Ngô Quốc Trụ cùng đường,  tay độc với cô,   phủi sạch quan hệ.
Đây là biện pháp trả giá ít nhất, cũng dễ thực thi nhất, hợp tình hợp lý nhất, cuối cùng  nào cũng  thể nghĩ tới, cô là trọng sinh,   tất cả hướng .
"Lúc  cháu  dám, hơn nữa cũng   gây thêm phiền phức cho chú Lục. Lúc  Viên gia còn đó, tuy  Viên Nghị chướng mắt Ngô Tư Vũ, nhưng Viên gia và Ngô Quốc Trụ vẫn  chút hợp tác. Có Viên gia ở đây,  vặn ngã Ngô Quốc Trụ  khó, nếu   đủ chứng cứ, cho dù cháu lấy  mấy thứ  cũng   tác dụng gì."
"Huống hồ cháu xuống nông thôn là đương nhiên,   đổi , cháu đến nơi xa xôi, ông  mới  thể  tay với cháu."
Lục Kiến Quân kinh hãi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-182.html.]
DTV
"Cháu... Cháu  ý gì? Cháu  sớm đoán  ông  nhất định sẽ hại cháu ư? Yên Yên, cháu  cho chú,   cháu  bắt   là cháu tương kế tựu kế  ?"
Mạnh Phất Yên cũng  dối gạt, gật đầu:
"Cháu  cam lòng,  cam lòng ông  tính kế cháu và Mạnh gia như ,  mà đẩy cháu xuống nông thôn. Thái độ đó khiến cháu sợ hãi, cháu đoán  ông  là  tránh chú  tay với cháu, nên cháu dứt khoát cho ông  cơ hội, cố ý khiêu khích mấy  , khiến bọn họ tức giận  tay với cháu, nhân cơ hội phế bỏ bọn họ. Mấy đứa con đều  nhốt ở bên đó, đương nhiên là Ngô Quốc Trụ sẽ phát cuồng, đây là cơ hội  để cháu thoát khỏi ông ."
Lục Kiến Quân tức tới mức tay run, chỉ  cô một lúc lâu, cũng   nên lời:
"Cháu... Cháu..."
Ông  thật sự tức  nhẹ, lá gan của cô nhóc  đúng là lớn, cô gái mười mấy tuổi lá gan  lớn như  ?
Lục Kiến Quân thở hổn hển một lúc lâu, mới tức giận :
"Một cô gái còn ít tuổi như cháu, dám  chuyện lớn như , cháu... Cháu  sợ  thật sự xảy  chuyện ngoài ý  ?"
"Ông  là  bán cháu, bán còn là bán cho tập đoàn buôn bán  lớn nhất trong nước, cháu  ?"
Mạnh Phất Yên cúi đầu ngoan ngoãn  giáo huấn: "Biết ạ, bọn họ   bán cháu  nước ngoài, thế lực   lớn,    Cố  với cháu."
"Cháu  sợ ? Nhỡ  mất mạng nhỏ   bây giờ?"
Mạnh Phất Yên bất đắc dĩ : "Sợ hãi đương nhiên là sợ hãi, nhưng mà mới đầu cháu cũng  nghĩ tới ông  sẽ liên lạc với thế lực lớn như !"
"Cháu đừng ở chỗ  ba hoa, cháu đều  Ngô Quốc Trụ sẽ  tay với cháu, mặc kệ thế lực của đối phương lớn  , Ngô Quốc Trụ đều sẽ  tay, nhỡ  cháu xảy  chuyện   bây giờ?"
Mạnh Phất Yên cẩn thận  ông  một cái: "Cháu vẫn luôn dụng tâm rèn luyện  thủ, cháu  thể ứng phó  ạ."
Lục Kiến Quân tức điên: "Có thể ứng phó cái gì? Nhỡ  xảy  ngoài ý  thì  ?"