Mạnh Phất Yên  :
"Có thể là ăn trộm cảm thấy đồ vật  lầu tương đối quý giá, cũng  lẽ là nơi chúng  ở  quá nhiều , bọn họ  kịp lên tầng hai."
" mà Vân Ký em  nhớ kỹ,   ngoài tuyệt đối  thể  với  khác đồ trong nhà chúng  vẫn còn. Bởi vì  ở nơi  đều cho rằng nhà chúng   trộm sạch, nhà chúng     lớn, quá  tiền sẽ    ghen ghét. Cho nên   ngoài đừng  với bất cứ  nào, cũng đừng khoe khoang nhà chúng   tiền cỡ nào,  ?"
"Hiện giờ Ngô gia, Trương gia đều gặp xui xẻo, cha còn bán chị ,  ngoài chỉ  cảm thấy chúng   thảm, tạm thời sẽ  nhằm  chúng , thời gian dài sẽ khác."
Mạnh Vân Ký  ngoan!
Lời chị gái  đương nhiên là  bé sẽ , căn bản   bất cứ nghi ngờ gì đối với lời chị gái .
Cho nên chuyện  lừa gạt cho qua như .
Đứa bé lập tức bảo đảm: "Em   chị, chị yên tâm , em chắc chắn sẽ   một chữ."
Mạnh Phất Yên hài lòng sờ đầu  bé: "Thật ngoan! Thật sự là  bức hỏi nhiều quá, thì em  là đều  còn, dù  em là đứa bé,  thật  giả cũng  ."
Mạnh Vân Ký đặc biệt nghiêm túc lắng .
Mạnh Phất Yên buồn , đứa bé đúng là dễ lừa!
Hai bọn họ đun nước nóng xong, quét dọn trong nhà một , lau bụi một , trải giường xong, rửa mặt xong thì  còn sớm nữa, hai  cùng lên giường ngủ.
Tối nay, hai chị em ngủ cùng một giường.
Mạnh Vân Ký áp lực nhiều ngày như , lúc  ở trong nhà , ôm chăn ấm, ở bên cạnh chị gái nên vô cùng vui vẻ!
"Chị, em thật sự  vui, cuối cùng chúng  cũng về nhà!"
Mạnh Phất Yên  em trai bên cạnh,  chút đau lòng, trong  thời gian  thật sự  khó  bé, còn nhỏ tuổi   trải qua nhiều chuyện như thế.
" , về hà,   nhà  chỉ  hai chúng , sẽ  còn  ai tới bá chiếm nhà chúng  nữa, năm nay chúng  sẽ ăn tết ở nhà."
Mạnh Vân Ký gật đầu thật mạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-180.html.]
"Vâng ạ, chúng  cùng  nấu cơm tất niên, chị tiếp tục dạy em nấu ăn, khi ăn tết em sẽ nấu đồ ăn ngon cho chị ăn."
DTV
"Được!"
Nghĩ tới phản ứng lúc  của  bé, Mạnh Vân Ký vẫn  hỏi rõ ràng:
"Vân Ký, lúc  em gọi điện thoại cho chị, là   ? Có  ở Lục gia xảy  chuyện gì  ? Thím Lục... Có   em cái gì ?"
Mạnh Vân Ký cúi đầu,   gì.
Mạnh Phất Yên trấn an:
"Nghe lời,  rõ với chị xem, thím Lục vẫn luôn  quá thích chúng , thường xuyên âm dương quái khí. Chú Lục và ba  trai thật sự  , nhưng thím Lục   là chị  , em  cần  gạt chị."
"Nói rõ với chị xem,   trong lòng chị mới hiểu rõ, mới  phòng ."
Mạnh Vân Ký ngoan ngoãn  những lời Tần Quỳnh Anh  lúc  ,  bé  trong chăn, ôm lấy cánh tay của Mạnh Phất Yên, dựa  vai cô :
"Chị, vì  thím Lục chán ghét chúng  như ? Chú Lục và ba  trai đều đối xử với chúng   , em cảm thấy chú Lục còn giống cha hơn cả cha ruột, chúng   đắc tội thím Lục đúng  ạ?"
Vì  Tần Quỳnh Anh chán ghét bọn họ, trong lòng Mạnh Phất Yên  rõ, nhưng  một  việc  thể  với Mạnh Vân Ký.
Ít nhất hiện giờ  thể,  bé còn quá nhỏ.
"Em đó, còn quá nhỏ,  nhiều chuyện đều  thể lý giải. Chú Lục đối xử  với chúng  như , giống y như con ruột, thím Lục chắc chắn là cảm thấy  vui! Đâu   nào hi vọng chồng  thích con nhà  ? Có tinh lực đó còn  bằng chăm sóc con nhà !"
"Có khả năng, là vì chú Lục đối xử với chúng  quá , cho nên thím Lục mới ghen, đương nhiên là  chúng    mắt.  mà em  cần  sợ bà ,   em  theo chị, chị sẽ chăm sóc em, chúng    đến Lục gia sống. Còn bình thường chú Lục chăm sóc chúng , cũng   gì, chuyện  xem như là giúp đỡ lẫn . Khi ông ngoại còn sống,  giúp đỡ chú Lục  nhiều, hiện giờ chú Lục giúp đỡ chúng , đợi chúng  lớn lên, chúng  cũng  thể giúp đỡ chú Lục,  đúng  ?"
Mạnh Vân Ký gật đầu: "Vâng, em sẽ đối xử  với chú Lục ạ."
Mạnh Phất Yên  : "Như  mới đúng chứ, thím Lục  thích chúng ,    chúng  cách xa bà  là , đừng để ý."
"Vâng ạ!"
Hai chị em trò chuyện một lát  nhanh  ngủ, ở trong nhà  vẫn luôn an tâm hơn.
Đối với Mạnh Vân Ký mà , đây là  đầu tiên  bé ngủ an  nhất kể từ khi  qua đời.