Lúc  khi  là  bộ  Ngô Quốc Trụ bắt , cho nên tất cả vật tư đều để trong phòng.
Sau đó Từ Cạnh và Phó Triều Sinh rời ,  lẽ  khi   thu thập một lát, bao gồm trong phòng cô, một ít lương thực và chăn bông đều  khóa  ngăn tủ,  bộ tủ quần áo khóa , cửa và cửa sân đều khóa.
Mạnh Phất Yên về đến nhà  vặn gặp Chu Hồng  ngoài quét tuyết,  thấy Mạnh Phất Yên thì vô cùng kinh ngạc.
"Ồ, cô về  ! Cô   thế? Lúc  Từ Cạnh và Phó Triều Sinh  khắp nơi tìm cô, đại đội trưởng đều lo lắng!"
Mạnh Phất Yên  :
DTV
"Không ,   Ngô Tư Vũ vì đánh   nhốt  cục công an ư, cha  và bác cả tới tìm  dây dưa một thời gian, bây giờ đều  giải quyết xong."
Cô  nhiều lời,  lẽ tương lai cô sẽ    nơi , cho dù trở về cũng  ở  lâu, việc tư   gì  giải thích.
Chu Hồng gật đầu: "Không  thì ,  còn lo lắng cô xảy  chuyện gì cơ! Từ Cạnh và Phó Triều Sinh còn  trở về ư?"
Mạnh Phất Yên lắc đầu: "Chưa, bọn họ gặp  chút chuyện nên tạm thời  trở về."
Chu Hồng  truy hỏi nữa, dù  cũng   thiết lắm.
"Không  thì , đúng ,  khi các cô rời  đại đội trưởng còn tới xem qua phòng ở, bảo chúng  đều   động  phòng của các cô, hiện giờ đều  khóa hết ."
Mạnh Phất Yên gật đầu, cô  chuyện , khi Cố Đình Chi dẫn theo Từ Cạnh và Phó Triều Sinh,  lẽ  trong thời gian ngắn sẽ  trở về, trong phòng bọn họ nhiều vật tư như , đặt ở khu thanh niên trí thức   an .
Cho nên tạm thời xử lý cả đống, còn  là  rõ với đại đội trưởng, khóa   bộ, cộng thêm  đại đội trưởng trấn áp, trong thời gian ngắn tình hình  hơn nhiều.
Chỉ cần còn  lăn lộn ở đại đội Bản Kiều,  ai dám đắc tội đại đội trưởng.
Thời gian bọn họ rời   lâu, lúc  cho dù  nào đó ngo ngoe rục rịch, cũng còn  tới lúc.
Cho nên phòng ở của Mạnh Phất Yên tạm thời   dấu hiệu  trộm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-177.html.]
Đồ vật trong phòng đều khóa hết , chìa khóa Từ Cạnh  đưa cho cô, cô mở tủ sắp xếp  đồ.
Trong phòng cô   ít lương thực và thịt, thịt đều  xử lý thành thịt khô, còn  ít lạp xưởng, rau hong gió cũng  ít, cũng may chỉ mới rời  mấy ngày, đồ đều  hảo  tổn hao gì.
Phần lớn đồ cho   gian, một phần nhỏ đóng gói, một phần gửi qua bưu điện, một phần tự  mang theo.
Chuẩn  xong  thứ, cô   với đại đội trưởng một tiếng,  đó giao chìa khóa cho đại đội trưởng.
Trong phòng còn  ít đồ đạc, đống đồ đều là mới, cũng  thể bán lấy tiền, cô vội vã  gặp em trai  để bụng mấy thứ , nhưng Từ Cạnh và Phó Triều Sinh thì  chắc  thể dùng.
Hành lý của bọn họ còn ở đây, chắc chắn sẽ trở về, cầm  bán cũng  thể lấy ít tiền!
Đại đội trưởng thấy Mạnh Phất Yên  , cũng an tâm hơn,  Mạnh Phất Yên  về nhà ăn tết, cũng  hỏi nhiều,  thư giới thiệu  để cô rời .
Mạnh Phất Yên cột hành lý lên xe đạp, đạp xe rời .
Khi tới huyện thành cô tìm chỗ   ai cho hành lý và xe đạp  hết  gian,  cũng  đổi cách ăn mặc.
Vé xe của cô là buổi tối, bây giờ mới giữa trưa, còn   nhiều thời gian,  thể   chuyện khác.
Cô  quen thuộc huyện Nam An, dù  đời  từng ở thời gian lâu như , cộng thêm Cố Đình Chi là  giỏi lăn lộn, đương nhiên là cô  theo cũng hưởng  ít phúc lợi.
Ví dụ như hợp tác xã mua bán nơi , cửa hàng bách hóa của thành phố, còn  chợ đen ở khắp nơi, thực  cô cũng quen  ít .
Đời   đến chợ đen, là vì căn bản  cần, tiền bạc của cô dùng mãi  hết, vật tư cũng đủ,  cần thiết  kiếm tiền đó.
 hiện giờ đều  , trong  gian còn  mấy vạn cân lương thực kiếm  từ mật thất của Mạnh gia, cô dứt khoát cầm  xử lý hết, đổi một ít đồ cổ tương lai truyền cho hậu đại.
Trực tiếp  tìm lão đại của chợ đen, dùng một vạn cân lương thực, năm trăm cân gạo  nhất và năm trăm cân bột mì trắng mịn đổi lấy ba rương đồ cổ.
Sáu bức tranh cổ, hai bản đơn lẻ, bốn món đồ sứ triều Đường và triều Thanh, bảo tồn tương đối  hảo,   là   đây  cất chứa cẩn thận, Mạnh Phất Yên  hài lòng.