Thực  lúc  ông   nhận  cuộc gọi của Cố Đình Chi chắc chắn Mạnh Phất Yên  , nhưng mà   từ chỗ  khác và  thấy giọng Mạnh Phất Yên cảm giác khác biệt  .
"Chú    chuyện bên ,  lẽ chuyện  sẽ nhanh chóng truyền  khắp cả nước, tóm  là cháu   thì . Tên khốn Ngô Quốc Trụ ,   ông đây nhất định  b.ắ.n c.h.ế.t ông , mấy năm nay vẫn là quá nhân từ với ông , cho nên ông  mới  tay với cháu như , cũng may cháu  ."
Mạnh Phất Yên trấn an:
"Chú Lục chú đừng tức giận,  đáng  ạ. Lần  cháu yên tâm hơn,  đây cháu luôn cảm thấy  lẽ ông  giấu giếm chuyện gì đó, còn  đám bác cả Ngô gia nữa, cháu vẫn luôn sợ bọn họ gặp chuyện gì đó liên lụy tới cháu. Lúc  thì  quá ,  lẽ cháu  thể   phân rõ giới hạn với đám  Ngô gia."
Lục Kiến Quân :
"Cháu  cần  sợ, cho dù   biện pháp phân rõ giới hạn với bọn họ, cháu cũng   bọn họ ảnh hưởng. Có chú Lục ở đây,  nào cũng đừng mơ liên lụy tới cháu!"
Mạnh Phất Yên   chuyện.
Cô  lời  của Lục Kiến Quân là  ý gì, nhưng mà  một  việc, cô    đến bước cuối cùng .
Chú Lục thương yêu cô,  , thì ai  ?
"Cháu   ạ, chú Lục cứ yên tâm , cháu sẽ chăm sóc bản  thật , đợi bên    cháu sẽ trở về. Trước mắt cháu ở nhà khách cách  Cố  xa, mấy  bạn cũng đều ở đây,  an , chú cứ yên tâm."
" , Vân Ký thế nào ạ?"
Nói đến Mạnh Vân Ký, Lục Kiến Quân  chút vui mừng, cũng  chút đau lòng.
"Vân Ký  , đứa nhỏ    lời,  hiểu chuyện, nhưng mà quá  lời quá hiểu chuyện. Đứa bé  đến mười tuổi đang là tuổi nghịch ngợm gây sự, nhưng mà thằng bé quá ngoan."
"Chú và thím cháu đều   , bình thường  bận, thằng bé ở nhà hoặc theo chú đến văn phòng, ở một  cả ngày,  ầm ĩ  quậy, ngoan ngoãn  gây bất cứ phiền phức gì cho chú.  mà đứa bé mà,   thể như  , hoạt bát ầm ĩ mới bình thường chút."
Mạnh Phất Yên mím môi, trong lòng  chút  dễ chịu.
DTV
Vân Ký   sinh   như .
Cô nhớ rõ khi Vân Ký còn nhỏ  đáng yêu  hoạt bát, nhưng mà cũng chỉ  mấy năm như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-167.html.]
Ông bà ngoại qua đời,    cũng qua đời, trong nhà càng ngày càng ít  yêu thương  bé,  bé còn nhỏ tuổi dần  đổi.
Vân Ký giống với cô, khi cô gặp biến cố tâm tính  trưởng thành, là từ nhỏ  ông bà ngoại còn   bồi dưỡng , nhưng mà Vân Ký,  bé còn  kịp trưởng thành, trong nhà  bắt đầu  đổi.
Ở trong thế giới của  bé, trong nhà là  an .
Thấy Mạnh Phất Yên im lặng, Lục Kiến Quân thở dài:
"Đây là tình huống nhà cháu tạo thành, cũng may hiện giờ  chuyện cơ bản giải quyết,   Ngô Quốc Trụ cũng sẽ  ảnh hưởng tới các cháu. Chúng  quan tâm thằng bé nhiều một chút, thằng bé sẽ dần  hơn thôi."
"Hay là để thằng bé ở nhà chú , dù  nơi  cũng là nơi thằng bé lớn lên, còn  một ít đồng bọn của thằng bé, thằng bé chỉ là đứa bé nên  cần  xuống ruộng  việc nhà nông."
" ,  cả cháu trở về, chú bảo thằng bé dẫn Vân Ký  chơi khắp nơi. Bé trai mà, vẫn nên chơi cùng với bé trai mới  thể giống đàn ông, luôn  theo cháu cũng  ."
Mạnh Phất Yên thở sâu:
"Cháu   ạ,  chú Lục, chú sắp xếp thời gian bảo Vân Ký gọi điện cho cháu, điện thoại  là ở nhà khách của cháu, mấy ngày  sẽ tìm  cháu."
"Được, cứ như  ,  đợi nữa, mỗi ngày đứa bé  đều đợi tin của cháu, chú sẽ bảo  đưa thằng bé tới đây, cháu đợi nửa tiếng  gọi tới."
"Vâng ạ!"
Cúp điện thoại, trong lòng Mạnh Phất Yên  chút khổ sở.
Trong nhà cô  tình hình như , đây là sự thật,   đổi .
Sau  thì ?
Không thể cứ tiếp tục như thế?
Đứa bé mà,  thể khiến  bé luôn cảm thấy   cảm giác an .
"Yên Yên,  chuyện điện thoại xong ? Anh mua đồ ăn, tới đây ăn một chút ."